rước người rơm
đi cũng lỡ mà về cũng lỡ
rừng lờ vờ sống kiếp người rơm
mong Đảng rước ngàn người về dự
một ngàn năm lễ hội Thăng Long
* sau khi đọc bài Những thuyền nhân mới của Tưởng Năng Tiến đăng trên talawas.
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
đi cũng lỡ mà về cũng lỡ
rừng lờ vờ sống kiếp người rơm
mong Đảng rước ngàn người về dự
một ngàn năm lễ hội Thăng Long
* sau khi đọc bài Những thuyền nhân mới của Tưởng Năng Tiến đăng trên talawas.
(sân bóng rổ trường Phan Thanh Giản)
anh vui biết sân trường em dõi mắt
mỗi lần anh thẩy trái bóng lên cao
em ơi nếu tim em là rổ bóng
anh muốn đời anh trúng lọt ngay vào
* phụ họa bài thơ hình trường Phan Thanh Giản của Nguyễn Nam An đăng trên Quyênbook.
đúng thế vì cha bị bịt mồm
nên ai cũng nghe tiếng cha nói
nói từ tim người tù lương tâm
nên xúc động cả toàn thế giới
mặt đăm đăm quyết thắng
các lãnh tụ sắp hàng
vận động trường quốc tế
cuộc chạy đua võ trang
anh tử trận cuối năm sáu chín
bị gọi chung những kẻ lầm đường
chị vẫn lên nghĩa trang quân đội
lòng ngậm ngùi thương tiếc thắp hương
từ em khăn áo bước ra
tôi sống tịch lặng căn nhà trống không
chờ gì tình cũ hoài công
thời gian chảy nhão cái đồng hồ tôi
nằm co trong tấm poncho
nghe mưa rét mướt thấm vô tim mình
buồn cho số kiếp chiến binh
biết mai trận mạc tử sinh thế nào
đã góp phần mình cho xã hội
tuổi về hưu giờ giấc tùy nghi
vui đơn giản thú vui mỗi sáng
đãi chim ăn mẩu vụn bánh mì
(1916-2010)
ông chọn sống cuộc đời
như cây vuông chành chạnh
khi chúng muốn đẽo tròn
cho lăn theo ý Đảng
ông bỏ về Nga Sơn
thồ đá núi nuôi con
cả đời không chịu khuất
chỉ thờ một chữ TÂM
ai thấy ông nhọc nhằn
hỏi bận việc gì nhất
ông thản nhiên cười đáp
“tôi bận việc làm người”
đã trở thành bất tử
bài Màu tím hoa sim
ông là gương khí phách
trong trái tim Việt Nam
kính cẩn cúi đầu xin thắp nén hương
nói yêu em lỡ hẹn thề
anh sẽ xuống tóc mà về tu am
lòng nào phụ bạc em cam
dòng tình đã cạn anh làm sao bơi
(ảnh: Lâm Ngọc Duy)
quân trang quân phục giữa đường
nhặt về dấu tích chiến trường chất chơi
giữa mùa bom đạn khơi khơi
vác tang thương nặng còng người trĩu tâm
cơm thừa canh cặn miền nam
hơn bổng lộc hội nhà văn các ngài
chút thân thế nhẹ như mây
vướng đâu vào chỗ bầy nhầy lợi danh
ném cát cứu độ chúng sinh
bàn nhậu cán bộ tức mình đánh tao
không đau nhưng tổ quốc đau
tao buồn nước mắt đổ trào trong tim
vài nét nghệch ngoạc chân dung
ấy mà hiển lộ bi hùng thời qua
mấy khi trong cõi ta bà
có người hậu bối hiểu ra thiên tài
* Cảm tác sau khi đọc Lá rơi có dội của Phạm Chu Thái trên Tiền Vệ
thời bao cấp ăn cơm độn bo bo
thím nuôi heo trong nhà
sàn chuồng heo thím lót
bằng những tấm bia mộ ngụy quân
đào lên từ khu nghĩa trang bị giải tỏa
thím nuôi heo bằng thai nhi bị nạo
coi như một chuyện thường tình
những con heo lớn nhanh mập ủn ỉn
sẽ bán được giá cả mấy cây vàng
nhưng không hiểu sao gần đến ngày xuất chuồng
chúng đều lăn ra chết
toàn thân chúng nổi những hạt đỏ như máu
hôi thối như xác người chết rữa
phải đổ cả xuống sông
rồi những người hàng xóm nuôi heo như thím
kẻ bị đụng xe người bệnh tật chết bất ngờ
thím sợ quá nên lập am nhỏ để thờ
những hồn oan vất vưởng
....
tình tiết như trong truyện kinh dị
nhưng không! đấy là một cái ác hiện thực
trong xã hội chủ nghĩa Việt Nam
đọc lạnh cả sống lưng
* sau khi đọc Có một thời... của Nguyên Minh trên Tiền Vệ.
anh làm thơ nhiều khi phẫn nộ
xong lại buồn chữ nghĩa nao nao
thầy bữa nọ nói như khuyên nhủ
thơ anh nên có tính tự trào
thương em mòn mỏi làng quê
chờ chồng cải tạo sơn khê đọa đầy
mỗi chiều lao tác ở đây
nhìn mây anh muốn như mây bay về
ảnh: Vietnam Exodus)
bỏ sau lưng nhà tù cộng sản u ám
chị về lại với mái ấm gia đình
hết phải đương đầu quản giáo khắc nghiệt
về với tình thương của những người thân
bị ngọn gió thổi bay cái mũ
ông bực kêu con gió hỗn hào
nhặt mũ lên nghĩ sao ông nói
gió ngù ngờ chẳng biết là tao
Tố Hữu
nhục thay mấy đám văn nô
rạc rầy hơn cả cái đồ điếm tây
thơ văn xiểm nịnh trét trây
so với giẻ rách chùi giầy khác đâu
bạn than sinh bất phùng thời
ta buồn bất cập sống đời lưu vong
thăng trầm thế mấy vẫn mong
làm người tử tế có lòng với nhau
xin chúc mừng ngày phụ nữ quốc tế
và những thành quả tranh đấu nữ quyền
xin chia buồn với những phụ nữ Việt
lấy chồng nước ngoài sống kiếp ô-sin
(ảnh: Lê Hiếu)
bãi Giữa nhà thuyền hơn mười cái
xơ xác nổi trên mặt sông Hồng
tương lai con cái trôi đi được
đục giòng đời như đục giòng sông
muội đừng giọt vắn giọt dài
hết xuân mai vẫn là mai kia mà
huynh hôm nay nói hay à
buồn vui lấp lửng chẳng qua tại lòng
(ảnh của Finbarr O'Reilly)
xác phơi trên bãi giữa ngày
nước mưa còn đọng ngón tay tội tình
vì nước mà phải hy sinh
hay là đạn biết tên mình thế thôi
cho thuê rừng đầu nguồn miền Bắc
cho khai thác bauxite Tây Nguyên
ai nói dần dà không khéo Đảng
cho ngoại nhân thuê nốt chính quyền
lừa tiền đất cả người khuyết tật
nghèo còn bị chó cắn áo rách
giận kẻ tham lòng dạ bất lương
buồn xã hội suy đồi thối nát
Sau khi đọc bài Sài Gòn những đêm thức trắng của Người Buôn Gió trên Đàn Chim Việt.
(ảnh: Clark Little)
ngồi xem mấy tấm hình sóng biển
thấy thiên nhiên hư ảo vô cùng
bất giác nghĩ sóng lòng chụp được
sẽ biết ai người sống thủy chung
làm được bài thơ buồn đắc ý
đưa cho sư đọc hỏi nghĩ sao
sư cười bảo anh vô tích sự
biển mặn còn đi bỏ muối vào
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP