hai tâm tình
chiều mưa chở bạn ra sông
bạn xin điều ước chị không xin gì
sông nghe bạn ước thầm thì
chị nghe mình ước riêng khi một mình
* nhặt ý trong truyện Mưa vẫn mưa bay... của Kim Chi đăng trên QUYÊNBOOK
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
chiều mưa chở bạn ra sông
bạn xin điều ước chị không xin gì
sông nghe bạn ước thầm thì
chị nghe mình ước riêng khi một mình
* nhặt ý trong truyện Mưa vẫn mưa bay... của Kim Chi đăng trên QUYÊNBOOK
chị thử lại áo dài xanh
than không vừa nữa để dành cho con
anh cười eo vẫn còn thon
và mông em cũng vẫn tròn dễ thương
mẹ kêu nhặt hạt cơm rơi
sao phí hạt ngọc của trời ban cho
con thưa mẹ đã ăn no
vãi cơm vì thấy kiến bò dưới chân
đến đời anh thật ngẫu nhiên
ngẫu nhiên một bữa em biền biệt đi
đi không nói lý do gì
gì gì anh cũng buồn vì nhớ em
cỏ hoa giác ngộ được không ạ?
câu hỏi con có ích lợi gì?
con chưa bao giờ nghĩ chuyện đó
thế thì con suy nghĩ thêm đi!
đi đâu cũng mặc áo dài
tôi theo nàng mãi tới ngày vu quy
đường ai người nấy đã đi
tôi vẫn xúc động mỗi khi nhớ nàng
(hình: báo Nông Nghiệp Việt Nam)
đến trường đeo cặp đu dây
để mà học chữ với thầy với cô
ai về ngang sông Pô Kô
không thương các cháu bác Hồ vượt sông
ở đây ai cũng sống nghèo
nhà thuyền nhếch nhác lèo tèo mấy căn
yêu cô hàng xóm nhà văn
than cùng sông nước mà ngăn cách lòng
các cô áo trắng Trưng Vương
tung tăng đi choán hết đường tôi đi
may tôi đến kịp giờ thi
nếu không thi rớt là vì các cô
đạp xe cọc cạch theo em
bốn năm lần hỏi chẳng thèm nói tên
xe tôi cũ đạp tuột sên
nhìn xe em khuất đứng bên đường buồn
sống ở thiên đường Xã Hội Chủ Nghĩa
nhiều trí thức vẫn bắt chuồn chuồn
cho cắn rún vì tin lời lãnh tụ
dối gian trong Đảng bộ Trung ương
chôn đồng cảnh chết tù cải tạo
khấn lâm râm bạn đã yên phần
trong hoang dã núi rừng ẩm ướt
sau làm sao chỉ chỗ thân nhân
chị khẽ bảo quần anh mặc rách
cởi ra em vá lại giùm cho
lúc khá anh vẫn giữ quần cũ
thương chị xưa lặn lội thân cò
mê đánh tam cúc ăn tiền
can không được vợ buồn phiền bỏ đi
ruộng nhà đợ hết còn gì
giận mình mất bạc ngu si khóc ròng
cắt hai hòn dái vứt sông
nghĩ vợ có giận mấy chồng cũng tha
chẳng dè vợ chẳng xót xa
hai mẹ con nọ dèm pha mấy lời
con: đàn bà thế bạc như vôi!
mẹ: bạc gì? của quý cắt rồi còn đâu!
* nhặt ý văn Nguyễn Huy Thiệp sau khi đọc Tình yêu trong tác phẩm Nguyễn Huy Thiệp của Nguyễn Hưng Quốc trên VOA Tiếng Việt.
người viết cần có đất dung
sao sáng tạo phải lao lung xứ này
nhà văn như bị cùm tay
mâu thuẫn nội tại biết ngày nào thôi
Phó thủ tướng Nguyễn Thiện Nhân và Giáo sư Ngô Bảo Châu (ảnh: Từ Lương)
nhờ giáo sư về giải giùm bài toán
để đảng làm sao trường trị muôn năm
vì càng lúc càng mịt mù ẩn số
có cách nào đo căm phẫn lòng dân?
* sau khi đọc bài Mời giáo sư Ngô Bảo Châu về nước làm việc trên Tiền Phong Online.
(ảnh tư liệu BBC Tiếng Việt)
anh đứng ngay giữa đại hội Nhà văn
đòi được quyền phát biểu sự thật
chủ tịch đoàn đã sắp đặt trước
tắt micro để bịt mồm anh...
chưa yêu sao có đoạn tình
em nói như thế biết mình nói sao
chiều nay trời đổ mưa rào
mấy hạt bứt rứt rớt vào lòng anh
tình cờ hôm trước gặp nàng
dáng người thanh thoát lang thang bìa rừng
nhà thơ giới thiệu danh xưng
nàng cười xin lỗi chưa từng biết tên
gà con trong quả trứng gà
còn biết mổ vỏ chui ra một mình*
nhà văn nhà viếc trùng chình
không mổ cơ chế còn kinh nỗi gì?
* nhặt ý nhà thơ Lê Huy Mậu
người xưa gọi kẻ lông bông
chân không đến đất cật không đến giời
gõ cửa nói ghé nhậu chơi
mình bóp trán nghĩ có mời hắn đâu
Bùi Giáng (1926-1998)
khi không bóp vú đầm Nga
giữa nơi công cộng thiệt là hư thân
Bùi lão la lối phân trần
xem có đủ sữa nuôi dân Việt mình
cảnh những lính Dù ra mặt trận
ai cũng thích uống rượu làm thơ
địch quân nghe đọc thơ chính khí
hàng phục xin rượu uống dưới cờ
* sau khi đọc Ngày mây tháng lá của Lệnh Hồ Tiểu Ca trên Quyênbook.
(nguồn: peoplevoiceonline.com)
đồng quê gió mát tứ bề
thăm quê mới thấy thương quê mình nghèo
hương đồng sẽ mãi bay theo
mốt mai về sống phận bèo xứ xa
vợ hỏi hoàng đế tồng ngồng
các quan văn võ sao không thấy hè
rỉ tai chồng nói vợ nghe
bổng lộc danh vọng nó che mắt rồi
(nguồn: VNphoto.net)
ngày xưa thơ xướng họa thơ
sao hôm qua gặp tảng lờ tôi đi
thưa em thi sĩ nhu mì
thơ tôi vẫn lãng mạn vì cố nhân
(hình: Dân Trí)
rác hôi thối mấy cũng vào
bàn tay thơ dại bới đào đồ dơ
người ta đổ những thứ thừa
em nhặt ra mấy phần dư cho mình
(hình: Nick Ut)
bé gái nạn nhân bom napalm
chạy thét la vì cháy phỏng thân
có ai nhìn hình không thương xót
không thấy mình chán ghét chiến tranh
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP