nhảy slow
Slow Dance by Kim Roberti
nói như rót mật vào tai
giá họ chơi mãi bản này chẳng ngưng
chàng ôm nàng sát vuốt lưng
nàng ướt át nói coi chừng chồng em
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
Slow Dance by Kim Roberti
nói như rót mật vào tai
giá họ chơi mãi bản này chẳng ngưng
chàng ôm nàng sát vuốt lưng
nàng ướt át nói coi chừng chồng em
bà thành kính tay lần tràng hạt
miệng lâm râm niệm Phật nam mô
nguyện mỗi hạt là một nghiệp chướng
được hồng ân Phật độ tiêu trừ
đi cải tạo vì anh gốc sĩ quan
cam lòng bị quản giáo đem hành xác
chị ôm con khóc nói nhưng cuối cùng
anh tự tử vì không cam hành nhục
The Poet - Marc Chagall
làm thơ lúc tỉnh lúc say
lúc là hư cấu lúc khai lòng mình
khai xưa trong động nữ sinh
chút thân em bán chút tình em cho
bạo chúa chết dân khóc thảm thiết
cả nước như có lễ hội khóc
kẻ nọ không khóc bị hỏi khai
dành nước mắt cho con bạo chúa
Vaclav Havel (1936-2011)
nếu cuộc đời là một vở kịch
ông tự viết kịch bản đời mình
luôn đóng vai người nói sự thật
từ ngục tù đến lúc quang vinh
chẳng lẽ Đảng âm mưu bán nước
càng nghĩ anh càng giận vô bờ
khi nhìn hình các bé thơ
đón quan Trung Quốc cầm cờ sáu sao
thật em thèm rượu không chịu nổi
hai mép khô cả tháng nay rồi
xin bác bán chịu cho cút rượu
em uống mừng thiên chúa ba ngôi
sư nói buổi trưa trời nóng bức
nước giếng trong múc uống mát người
nàng hỏi nước giếng nhạt hay ngọt
sư đáp tùy mồm với lưỡi thôi
đụng vào người thấy cứng
xô vào thân thấy vững
sư bác giống chuông đồng
pháp giảng vọng từ âm
năm ấy nhà thơ mặc áo tơi
đi thực tế không mang giấy bút
chúng nhục mạ anh cũng chỉ cười
mạch máu mình con chữ vẫn bơi
có người gánh nặng oằn vai
thúng nghi thúng sợ mỗi ngày quẩy đi
nghi người sợ bị người nghi
sợ nghi tất cả đôi khi chính mình
em ăn nhỏ nhẹ như mèo
làm sao anh gửi nuốt theo ánh nhìn
mang về ăn hộ phần em
thấy trong đáy hộp dính nguyên nụ cười
em kêu ủi áo giùm mình
anh đang ủi áo đầu sinh ý tà
thấy thân em trắng như ngà
thấy tay anh cái bàn là của em
hắn kêu đường đi lởm chởm đá
xong than đời tui lởm chởm buồn
một đoàn leo núi tìm dấu phật
sư bất giác cười gõ nhẹ chuông
cú rờ ve nàng đánh quá nhanh
đường banh ác chàng không đỡ kịp
bất giác cười ao ước làm banh
nàng mới nhặt nhét hông sì-líp
tôi nghe nhiều người bảo
chính quyền cộng sản mượn tay côn đồ
đem gậy búa đến hàng hung đe dọa
các cha và giáo dân Thái Hà
đập phá những khu thờ phượng linh thiêng
trong khi an ninh đứng quay phim
mục đích của họ là để đàn áp và uy hiếp tinh thần
những người lên tiếng phản kháng
việc chính quyền không chịu trả tu viện
trước kia mượn của giáo xứ để làm bệnh viện Đống Đa
sau này lại tính xây thêm trạm xử lý nước phế thải
tôi nghiệp chị công nhân yếu đuối
bị đổ keo dán dính bàn tay
đừng ngạc nhiên cái ác nếu biết
gốc gác tên chủ quản hãng giầy
* sau khi đọc tin Chủ quản ép công nhân đổ keo 502 vào tay trên vnexpress.net
mẹ mất để lại gia tài
trong đó có chiếc máy may cũ rồi
con là con đĩ mồ côi
lấy ai may ráp mảnh đời cho con
chị hỏi anh nghĩ sao
về việc thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng
đã chính thức lên tiếng
về chủ quyền của ta
trên các đảo Trường Sa và Hoàng Sa
anh đáp ông ấy nói cho có nói
nhà nước ta từ nhiều năm nay
chỉ biết phản đối lấy lệ
chuyện Trung Quốc xâm lấn biển Đông
bây giờ lại đồng ý đàm phán song phương
thay vì đưa ra hội nghị quốc tế
điều khó hiểu là ta chịu giữ nguyên hiện trạng
như thế có khác gì bằng lòng
để cho Trung Quốc giữ luôn
các đảo ta mà họ đã dùng vũ lực chiếm đoạt
thật là chuyện đáng buồn
cho đất nước
dân biểu tình
ủng hộ thủ tướng
kêu quốc hội
soạn luật biểu tình
ai dè có
xe buýt chờ sẵn
hốt cả lên
bởi đám an ninh
giải về khu
phục hồi nhân phẩm
làm cho anh
càng thấy bực mình
hay tại
đối tượng anh ủng hộ
là người không trong sạch
đáng khinh
Tranh Cá mòi của Đỗ Dũng
anh ra chợ
mua mẻ cá mòi
tính gọi bạn
chiều ghé nhậu chơi
chủ nhật
không biểu tình chống đối
bờ hồ Gươm
nhớ bước chân người
tu viện thông từ xin cứu đói
sốt sắng điện thư em lạc quyên
đêm qua anh mộng mình làm sãi
ôm bát đến nhà khất thực em
lên net ở trong phòng đọc sách
phòng khách ti-vi tiếng vọng vào
sao mình cần tiếng người đến thế
chàng nghe lòng bất giác lao đao
chuyện thật chẳng phải thị phi
tôi nghe giọng chị chút gì buồn len
chồng chị già mắc bệnh quên
quên yêu ai cũng chỉ nên một người
tăng thân quyên tiền đúc chuông mới
bàn nhau chuông cũ đánh không trong
sư cụ biết chuyện gọi vào mắng
chuông đánh không trong bởi đục lòng
bạn mình tóc muối tiêu rồi
thành tầu lặng lẽ nhìn trời mênh mông
nét đăm chiêu thoáng chút buồn
đời làm thơ với cô đơn kiếp người
cuối thu nàng quét lá vàng
tay cầm cán chổi nhìn sang ơ hờ
thốt nhiên chàng nẩy ý thơ
làm chiếc lá rụng vu vơ chân nàng
rót chén trà khuya
sủi bọt tăm
thú vui đọc sách
vỡ ra thầm
cảm ý sâu xa
thơ bằng hữu
gợi hứng văn chương
muốn họa vần
giấy bút
mới tuôn đôi giòng mực
lòng đã mơ hồ
những bâng khuâng
bởi nhớ
mấy lời sư bác dậy
vướng vòng chữ nghĩa
tổn hao tâm
thâm ý vua chúa Bắc Kinh
chỉ cốt chế ngự triều đình nước ta
quan ta quần áo lượt là
sao nhìn vẫn giống đám gà trụi lông
bàn chuyện nam nữ bình quyền
cô bạn học luật thản nhiên góp lời:
(vừa nói vừa thoa son môi)
khác nhau tiểu đứng tiểu ngồi thôi anh!
việc gì phải đau khổ vì tình
đến nỗi nhảy cầu xuống sông tự tử
có học mà dại dột thế cơ chứ!
tội nghiệp… sao bác biết!
tản bộ giữa núi rừng hoang dã
vài câu thơ khẽ đọc rồi ngâm
nghe vạt áo mình bay nhè nhẹ
sư nhận ra gió vẫn đồng hành
hắn bảo tim anh là mật thất
chỉ để dành cất giấu tình em
chị nghĩ hắn ngọt ngào như thế
thì tim em sao chẳng yếu mềm
Lovers with half moon - Marc Chagall
tối nay mẹ chẳng có nhà
hay là hai đứa mặn mà với nhau
nàng đẩy hắn nét mày cau
nói ai anh cũng muốn mau thế à!
sống lặng lẽ bóng hình
phòng bừa bãi kinh sách
thơ thiền với thơ tình
cùng con trăng biện bạch
cô nương gửi hình bát phở bò
cho tại hạ được ăn bằng mắt
riêng tấm lòng thơm thảo phương xa
taị hạ sẽ ăn bằng cảm xúc
trời vào thu sân ngập lá rơi
quét lá nhìn mây xám khung trời
nàng nghĩ mùa đông ra xúc tuyết
chưa gì đã thấy lạnh… eo ơi!
lấy chồng em sẽ theo ai
lòng trong buồn héo mặt ngoài cười tươi
chia tay năm ấy tháng mười
anh nhìn guốc mộc nhớ người chân son
chị nói thương anh xưa trí thức
mà nay đi chăn vịt nhọc nhằn
anh nói nhọc nhằn đi chăn vịt
hơn làm trí thức bị người chăn
chống gậy sư về qua ngõ trúc
bạc áo lưng còng bóng ngả xiêu
bỗng đâu hạc trắng xin giải nghiệp
khóc nói họ vương tên thúy kiều
có ai khuyên các em nhỏ
đừng trèo cây phá tổ chim
chim mẹ tha mồi về sẽ
tìm con chẳng biết đâu tìm
bé bị xe đụng giữa đường
người qua bỏ mặc bé thương tích nằm
có ai nhìn lại bản thân
hiểu ra nguyên cớ nhân tâm suy đồi
* sau khi xem YouTube clip về thảm cảnh của bé Yue Yue.
bên em mù mịt mưa tuôn
mưa rơi như muốn ngấm buồn vào da
bên anh trời nắng chan hòa
làm sao anh gửi nắng qua bây giờ
quán chiếu từng hơi thở
miệng nhẩm mật chú kinh
tay nhẹ lần tràng hạt
ngỡ tâm sẽ an bình
thế mà tâm vẫn động
sư bảo chuyện bình thường
ý sinh thì quán ý
ý sẽ tự lắng ngưng
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP