nghịch lý đất đai
luật cộng sản quy định
đất đai là sở hữu của toàn dân
nên không có người dân nào sở hữu đất
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
luật cộng sản quy định
đất đai là sở hữu của toàn dân
nên không có người dân nào sở hữu đất
nghe sư giảng lẽ sắc không
đầu sừng tôi gõ chuông đồng trong mơ
thấy mình tâm tính hoang sơ
thức giấc càng nghĩ càng thờ thẫn tôi
cà phê hè phố hôm qua
bạn tôi than vợ mắng là thị dâm
vì đã liếc mắt nhiều lần
sang phía con bé mặc quần trệ mông
đành thôi mang tiếng phụ tình
gần nguyên buổi sáng thấy mình nằm trơ
nhớ người quê cũ xác xơ
muốn thăm chẳng biết bao giờ về thăm
ngày sau bộ Việt Nam sử ký
ngoài vương gia tướng sĩ quần thần
có ai chép những mỹ nhân
vì nghèo mà phải bán thân nước ngoài
ai nói làm chính trị là bẩn
thì đúng phải đổ rác đấy thôi
rác bất công độc tài chuyên chế
rác lạm quyền tham nhũng tanh hôi
trên khoang ngồi lơ đãng thả câu
gã lưng trần nón lá xụp đầu
gió thổi hiu hiu vàng chút nắng
buồn nỗi gì buồn đỏ mắt sâu
sông phù sa nước chảy đục ngầu
chờ đợi ai chờ sẽ bao lâu
bao lâu nắng tắt còn chờ mãi
buồn bã ven sông cỏ úa mầu
thời suy vong đất huyện giao châu
hận nghìn năm nô lệ giặc tầu
lịch sử qua bao thời hưng phế
dân khốn cùng theo cuộc bể dâu
mơ thấy trăng treo giữa sân chầu
chim bay quang quác túa vào tâu
đầu óc vua quan phong kiến mãi
đất nước này rồi sẽ về đâu
các anh cần nhớ mà liệu lấy
liên hệ nước ta với nước tàu
họ luôn giữ thái độ thiên quốc
coi nước mình là mảnh vườn sau
mày làm đổ nước phải không? không
mày làm đổ gạo phải không? không
mày phản đối bị nhốt phải không? không
mày nhớ bố mẹ mày phải không? không
mày muốn tự do nói phải không? không
mày ghét tao nhốt mày phải không? không
mày thương chế độ này phải không? không
mày thích sống trong lồng phải không? không
* sau khi đọc bài Lời chúc mừng của một thường dân của Tưởng Năng Tiến trên talawas.
báo chí bị khủng hoảng đạo đức
trung thành với đảng hay với dân
viết ra sự thật hay không viết
vì miếng cơm hay vì lương tâm
anh tụng xong thời kinh Bát Nhã
làm thơ khen sen nở trong đầm
đọc thầy nghe thầy ôn tồn bảo
anh đánh mất rồi cái sơ tâm
nói với nhau ba bốn hạt mưa
chỉ thích rớt trên người thiếu nữ
một hạt xưng mình là nhà thơ
nói ngấm chỗ nào thương chỗ đó
càng ngày tôi càng thấy xác tín
về cái ác của người cộng sản
nhưng nhiều khi tôi thấy băn khoăn
về sức chịu đựng của dân mình
ông giáo đến xin ở chùa
sớm hôm kinh kệ bốn mùa ăn chay
quét lá thấy bóng dáng ai
giống người vợ mất thở dài đăm chiêu
nắng rọi quê nhà loang vách nhớ
dây leo kỷ niệm mọc tùm lum
chăn đắp một mình ôm bệnh cảm
thèm có bàn tay cạo gió giùm
tư bản đỏ làm giầu bất chính
dùng tiền mua cán bộ lạm quyền
cưỡng chế đất nông dân canh tác
gây bất công chồng chất oan khiên
nàng nằm ngủ giấc xuân nồng
mong manh một dải yếm hồng ngực che
sinh thương ngồi quạt trưa hè
hỏi nàng sao lấy quan nghè sướng không
chiều buông nắng trải mênh mông
dùi tay hắn gõ trống không vào chiều
mơ hồ xa vọng tiếng tiêu
mỉm cười hắn nhớ cánh diều ấu thơ
Tạ Phong Tần, Điều Cày Nguyễn Văn Hải và AnhbaSG Phan Thanh Hải
tòa sắp xử ba blogger
những người cầm bút tự do ngoài luồng
đã viết như gióng tiếng chuông
cảnh báo dân tộc trong cơn nguy nàn
anh có thể là người thành tựu
hay nạn nhân của những thói quen
nhớ lời thầy hắn ngồi tự kiểm
những thói quen khiến sống nhục hèn
tiến lên lực lượng vũ trang ta
đánh đuổi lũ nông dân về nhà
cưỡng chiếm lại đất vàng đất bạc
tất cả vì lợi ích đại gia
mát-xa lưng trắng mỹ miều
sau khi chị tắm mỗi chiều siêng năng
anh thương những sợi lông măng
thấy mông chị cả vầng trăng quê nhà
sông miền đất hậu phù sa
xuồng anh bán sách rẽ qua rạch ngòi
thấy bậu hở áo ngủ chòi
tắp xuồng anh ghé lại đòi ngủ chung
anh sau giải ngũ về dạy học
không bao giờ thấy nhắc chiến công
chị kể chồng em thích uống rượu
lúc say ngồi hay chửi trống không
hết giờ kèm toán em rồi
chia tay em gái hỏi tôi thật thà
anh ơi anh tu tại gia
sao nhà vương tóc đàn bà vậy anh
toan tính làm một con hào
xới tung mồ mả họ đào lên xương
một người nói lúc thắp hương
chết không yên cũng bởi phường ác nhân
* sau khi đọc bài Vụ Văn Giang: Hài cốt của nhiều người chết bị xới tung trên Người Việt
thưa quan huyện sau đêm hôm ấy
hắn tưởng cho tôi bạc là xong
lợn trong chuồng mười con chưa đủ
hắn còn nuôi thêm cả lợn lòng
tính chơi ngông lấy xe trâu
kết hoa đến rước cô dâu về nhà?
đâu có chú rể thật thà
chỉ muốn đám cưới đậm đà tình quê
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP