Nhớ Thuở Nhọc Nhằn
Bước vào quán cơm bình dân
Ông giáo sư gọi một phần cơm ăn
Ngon rẻ sao nuốt khó khăn
Ngậm ngùi nhớ thuở nhọc nhằn sinh viên
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
Bước vào quán cơm bình dân
Ông giáo sư gọi một phần cơm ăn
Ngon rẻ sao nuốt khó khăn
Ngậm ngùi nhớ thuở nhọc nhằn sinh viên
Cụ bà tóc bạc lưng còng
Thân gầy đứng bán hàng rong bên đường
Có ai thương ghé mua giùm
Đồ chơi chong chóng cho con cháu mình
Chị đứng quét lá trên hè
Đầu đội nón lá chổi tre tay cầm
Dáng người chịu đựng âm thầm
Gió ơi đừng thổi đừng làm lá bay
Chân mang đôi vớ khác nhau
Dài ngắn và lại khác màu lạ chưa
Chân vẫn ấm vớ vẫn vừa
Vớ vẫn là vớ dạ thưa quý ngài
(*) Nhặt ý câu “Sock is still sock even it’s mismatch” trong bài thơ Inheritance của Alexandra Huynh, cô gái Mỹ gốc Việt 18 tuổi, khôi nguyên giải “Thi Sĩ Trẻ Nước Hoa Kỳ” năm 2021.
Cành hoa mận trắng đơn sơ
Cả chiều tôi cứ thẫn thờ ngắm hoa
Nhớ xưa em cho tôi quà
Một đĩa mận chín vườn nhà của em
(*) Hình nghệ thuật fb Hien Bui
Chế độ ưu đãi biết bao
Ở trong “Sở Thú” tiêu dao tháng ngày
Ăn xong chỉ việc tưới cây
Nên tù binh Mỹ mới gầy trơ xương
(*) "Sở Thú" là tên các tù binh Mỹ gọi một trại giam tù nhân chiến tranh của Cộng Sản ở Hà Nội.
Cậu bé xây một lâu đài
Hoàn toàn bằng đất một ngày đã xong
Phục tài kiến trúc tôi mong
Tương lai cậu sẽ thành công với đời
Thấy nàng e lệ lão mời
Gần bẩy mươi vẫn mở lời khó khăn
Mời cô xơi bò xào lăn
Nàng nói nhỏ nhẹ cháu ăn chay trường
Chống nạng ngoài cửa nhìn vô
Lớp thầy đang dạy học trò ngồi nghe
Trời ơi định mệnh khắt khe
Không được đi học chỉ vì nghèo thôi
Giá bán đó khỏi hỏi han
Ba chục trứng bốn chục ngàn đồng thôi
Không mua chị cũng không mời
Xin đừng trả giá ỉ ôi làm gì
(*) Ảnh của Thận Nhiên
Tôi gặp cô bạn mới quen
Ngồi yên xe Sachs Goebel ông nào
Trông họ hạnh phúc xiết bao
Tôi đi xe đạp làm sao sánh bằng
Vẫn phòng bị kín toàn thân
Hành lang kéo ghế tạm nằm nghỉ ngơi
Đã trực mấy chục tiếng rồi
Bệnh nhân covid chưa vơi chút nào
Sống vùng nước mặn đồng chua
Trồng trọt vất vả nắng mưa dãi dầu
Thương con mẹ chỉ nguyện cầu
Con chịu khó học mai sau nên người
Thiếu niên bị cụt hai chân
Ngồi cầm phấn vẽ thêm phần mất đi
Ước mơ đầy nỗi sầu bi
Làm sao ngăn lệ rơi vì xót xa
Trước tòa Mẹ Con thốt lên
“Nạn Nhân Cộng Sản” là tên của mình
Ai còn có thể lặng thinh
Để họ đơn độc hành trình đấu tranh
(*) Hình hai mẹ con tù nhân lương tâm Cấn Thị Thêu và Trịnh Bá Tư trước TAND tỉnh Hòa Bình ngày 5/5/2021. Họ bị tuyên án dã man 8 năm tù và 3 năm quản chế mỗi người.
Nằm dưới chân cầu Trường Tiền
Bên dòng Hương chảy êm đềm ngủ trưa
Bác tạm nghỉ đạp xích lô
Không biết bác ngủ có mơ thấy gì
(*) Ảnh nghệ thuật của Thận Nhiên
Tôi vẫn thấy lạ một điều
Có người chung thủy chỉ yêu một người
Nhưng đã không thể mở lời
Đành sống hiu quạnh cả đời độc thân
Những đống củi thiêu xác người
Ôm đầu ông bước khỏi nơi kinh hoàng
Trong lòng đau đớn hoang mang
Bao giờ mới hết cảnh tang thương này
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP