night
the rain fall all night
he eats, drinks, and reads poems
at his lonesome pace...
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
tô phở bốc khói thơm ngào ngạt
thêm giá rau húng quế ngò gai
thịt tái chín nạm gầu gân sách
nước lèo trong sợi bánh phở dài
xin chị múc cho thêm nước béo
thêm ớt chua ngâm với dấm hành
đúng điệu phải vừa ăn vừa húp
ông bác cười tay vắt thêm chanh
phở là món quốc hồn quốc túy
anh rể kêu suy nghiệm đúng không
muốn thêm gì phở dung dưỡng hết
phở tượng trưng văn hóa hòa đồng
chàng không đáp húp ăn xì xụp
bao nhiêu năm cát bụi mê lầm
cứ ăn phở là như thấy lại
gốc gác mình chân chất việt nam
ngắt câu lục bát
hai ba
trăm con chữ
gió thổi qua
huế mình
rớt vào quyển vở
học sinh
đọc thơ viễn khách
nặng tình cố đô
anh thương thì anh nhìn
bằng một rung động riêng
bởi trăm nghìn con gái
anh chỉ nhìn thấy em
có lúc spring rolls ngồi lặng lẽ
thèm có em chia bữa cơm chung
gọi món gỏi xoài em ưa thích
nhìn em ăn thú vị vô cùng
nói chuyện bình thường mưa hay nắng
chuyện xứ người đời sống quẩn quanh
ánh mắt nụ cười em quyến rũ
lúc chia tay lưu luyến không đành
có lúc trời mưa anh buồn lạ
lênh đênh giòng nhạc trịnh công sơn
thèm vạt áo dài em tha thướt
úp mặt vào tìm lại quê hương
quê hương mịt mù trong trí tưởng
mệt mỏi từ lâu bước lữ hành
nhìn mưa thầm thì anh bất chợt
thấy cần em như khoảng trời xanh
em mỉm miệng cười quay đi
ta về bỗng thấy hồ nghi chính mình
thơ vô tình hay hữu tình
cốc rượu vang sóng sánh hình bóng em
giải cảm trùm chăn xông nước nóng
hơi bốc mênh mang mùi xả nồng
mồ hôi một chốc ra như tắm
thấy nhẹ người và nhẹ mũi thông
xong rót cho mình ly cam vắt
uống ngập ngừng viên thuốc trụ sinh
gõ máy tính làm thơ khai bệnh
nửa cúm người như nửa thất tình
nhớ cô nương nụ cười ánh mắt
nhớ thiết tha tha thiết lặng thầm
chẳng biết làm sao nguôi nỗi nhớ
lúc hồng nhan khuấy động thân tâm
lệch kệch bài thơ đăng trên blog
tỏ lòng chân thật với cô nương
trong nỗi buồn quanh tự an ủi
chút tình yêu vốn dĩ vô thường
xuân nàng mặc áo hoàng hoa
bước về theo bóng mưa sa giữa trời
ta bên hiên cửa ngỏ lời
mùa xuân năm trước ai người quên khăn
hoa trong bình chẳng còn tươi
xem kinh tôi chạnh nhớ người tâm giao
hỏi mây kia trụ chốn nào
thiếu người tri kỷ hay sao trôi hoài
muốn nhắn mười năm hơn muốn nhắn
nhưng vấp va vào mấy chữ nhưng
nhờ bạn may sao tìm được bạn
mừng chao ơi mừng hết sức mừng
mạch rượu chảy vào trong mạch máu
xưa uống bây giờ vẫn uống thôi
lòng hể hả tiếng cười hể hả
theo tháng ngày trôi thả đời trôi
ký ức mở ra tìm ký ức
hình ảnh ngày xưa những người xưa
thân thế mơ hồ không thân thế
cuộc rượu tàn chưa vui tàn chưa
bằng hữu muôn đời vẫn bằng hữu
chân tình thâm tạ bạn chân tình
biết hẹn chùng chình nhưng vẫn hẹn
lưu linh có dịp chén lưu linh
chàng kể thách cô nương xắn quần
lội xuống giòng thơ vớt thử trăng
sư cụ trách bông đùa chữ nghĩa
chàng thưa trêu nhưng tán được nàng
con trăng không chồng mà có chửa
mới bơ vơ đến trú cửa chùa
phật tử bình tâm suy xét lại
đừng nghi ngờ mà tội nghiệp sư
loay hoay cũng hết ngày
một ngày qua mau quá
đời người nhẹ như mây
đời người phai như lá
loay hoay cũng hết đời
một đời qua vội vã
ai đến đi buồn vui
ai quen rồi bỗng lạ
loay hoay tìm kiếm mình
giữa giòng người trên phố
loay hoay tìm kiếm em
trong tình yêu nỗi nhớ
loay hoay với hạnh phúc
loay hoay với khổ đau
tình gần tình xa cách
có nhau rồi mất nhau
loay hoay tôi bật cười
mình loay hoay mãi thế
sao không tĩnh lặng ngồi
nghe từng hơi thở nhẹ
loay hoay tôi loay hoay
hỏi mình sao loay hoay
mong em bình yên nhé
trong cõi vô thường này
thưa cùng tất cả trần gian
rằng tôi chới với hồng nhan mất rồi
chưa yêu gan ruột thảnh thơi
khi yêu đành chịu rối bời ruột gan
môi như còn ngọt nụ hôn
đêm mơ chăn gối sáng buồn gối chăn
lịm người trong nỗi nhớ anh
em con mắt ứa long lanh lệ trào
hai chục năm mới gặp
em đẹp như thuở nào
anh rót mời em rượu
mừng như bạn tâm giao
xưa thơ anh đề bạt
em nhan sắc đông phương
đêm cuối năm hạnh ngộ
anh trầm tư vô thường
em vào thơ thanh lịch
như vầng trăng quê nhà
anh định tâm quán chiếu
thơ và người phôi pha
xin giữ nhau tâm ý
dẫu đời hai nhánh sông
anh làm thơ hoan hỉ
đầu vang chuông đại hồng
anh vẽ hồ sen trên mặt giấy
vẽ em ngồi vén váy rửa chân
vẽ lộ sắc xuân trên đùi trắng
và vẽ mây trôi cũng tần ngần
nắng trưa chiếu bạc mặt hồ
lao xao sóng nước nhẹ xô vào lòng
cô nương có tiếng cười trong
một ngày không gặp nhớ mong một ngày
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP