có lúc
có lúc spring rolls ngồi lặng lẽ
thèm có em chia bữa cơm chung
gọi món gỏi xoài em ưa thích
nhìn em ăn thú vị vô cùng
nói chuyện bình thường mưa hay nắng
chuyện xứ người đời sống quẩn quanh
ánh mắt nụ cười em quyến rũ
lúc chia tay lưu luyến không đành
có lúc trời mưa anh buồn lạ
lênh đênh giòng nhạc trịnh công sơn
thèm vạt áo dài em tha thướt
úp mặt vào tìm lại quê hương
quê hương mịt mù trong trí tưởng
mệt mỏi từ lâu bước lữ hành
nhìn mưa thầm thì anh bất chợt
thấy cần em như khoảng trời xanh