rừng phong
mây trôi bàng bạc trời xanh
sương mai còn đọng trên cành lá hoa
rừng phong bước một mình ta
thấy tâm thanh thản mở ra ân cần
ngồi mỏm đá suối ngâm chân
đâu xa vẳng tiếng chuông ngân thiền đường
đời thôi đã xế tà dương
thoảng nghe bát nhã vô thường câu kinh