người tù và lương y*
Hồ Hữu Tường, tranh Tạ Tỵ
lương y kể sau ngày giải phóng
lá mãng cầu trị sốt rét rừng
sốt xuất huyết cũng có cách chữa
bằng xi rô cỏ mực cất chưng
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
Hồ Hữu Tường, tranh Tạ Tỵ
lương y kể sau ngày giải phóng
lá mãng cầu trị sốt rét rừng
sốt xuất huyết cũng có cách chữa
bằng xi rô cỏ mực cất chưng
ra tù nhìn ai cũng thấy quen
như đã gặp trại giam nào đó
nhưng trại nào thì không sao nhớ
chừng nhớ ra tên trại: Việt Nam
...
thực ra mình vẫn ở trai giam
cũng chỉ ngẫu nhiên mà gặp lại
người áo dài xanh dáng xưa gầy
mấy chục năm qua mà vẫn nhớ
tình thoáng như là mưa bóng mây
bác thực đem cụ Phan bán đứng
bác chết rồi mà chẳng yên thân
chị ấy bênh bác nên bị chửi
bác càng yêu quí chị muôn phần
* sau khi đọc bài Dương Thu Hương trên DVCOnline
kể chị tôi nghe về nghị quyết
chị đang rửa chảo bật kêu "ohm"
xong bảo chị em mình tranh thủ
lập tức ta ra mở trại hòm
* sau khi đọc bài Bộ Chính trị Việt Nam phát động chiến dịch “Làm theo gương sáng Roh Moo-hyun” của Nhã Nam trên talawas
tầu chiến giặc hung hăng nổ pháo
như con rồng phun lửa biển Đông
cháu bé học sử Trần Hưng Đạo
bảo mai kia cháu sẽ chém rồng
dưới ánh trăng ở trên sân thượng
họ ôm nhau hôn mãi chẳng rời
con gió nghe người đàn ông nói
nước dãi em ngọt quá em ơi
đảng đem tây nguyên đi đánh bạc
hay tệ hơn dâng bán hẳn hòi
lúc tội lỗi không sao biện giải
lại dở trò đem thúng úp voi
giới trí thức lên tiếng phản biện
lập tức guồng máy đảng tấn công
bộ công thương và mạng báo đảng
nhắm sĩ phu đòn đánh hội đồng
nhưng phải kể thêm lũ rắn độc
nhả nọc vào quần chúng hoang mang
chúng gây những hoài nghi chia rẽ
với âm mưu thủ đoạn việt gian
trí thức vẫn đối kháng sáng suốt
ôn hòa trong ý thức đấu tranh
trong tất cả đàm trường nhân bản
chúng ta cần góp tiếng lương tâm
cộng hòa miền nam kiểm duyệt sách
cộng sản miền bắc kiểm thảo người
đục chữ thì chỉ chữ rơi
đục người thì vỡ nát đời người ra
dân nam bộ biếu cây vú sữa
bác chụp hình tưới nước nuôi cây
bác chết mấy chục năm nay
chỉ còn bức ảnh đã phai sắc màu
trí thức đưa kiến nghị bauxite
báo nhà nước phản kích dã man
bán dâng tài nguyên cho trung quốc
đảng muốn dân không biết không bàn
trời tiết xuân hoa khoe sắc thắm
sao vương phi nét mặt kém tươi
không cho thiếp chạm vào ngọc ấn
ra chúa công quí ngọc hơn người
họ vượt qua trăm dặm đường dài
gánh chiếc đàn nặng trĩu trên vai
đầu đội nón lá chân giầy cỏ
trèo đèo lội suối giữa sương mai
để nhạc viện thử đàn đánh giá
lòng nghệ nhân không quản chông gai
hậu thế bao nhiêu dương cầm thủ
hiểu lịch sử đàn có mấy ai
* sau khi đọc bài Nguyễn Đình Đăng trên talawas.
nàng ngồi thoa nhẹ chút son
chàng nhìn say đắm như còn khát khao
...
anh ơi quần để chỗ nào
em không quần mặc làm sao em về
ai cũng biết lợi bất cập hại
chuyện khai quặng bauxite lấy nhôm
tất cả đều lo cho vận nước
khi trung quốc mượn nóc đông dương
thiếu nữ mặc yếm nhìn sân nắng
phơi mát bờ lưng da trắng ngần
mấy dòng lục bát thơ biêng biếc
giải chữ mềm như giải yếm xuân
* sau khi đọc thơ Hoàng Xuân Sơn trên Gió-o
rừng lao xao núi đá trầm ngâm
đàn tơ rưng thê thiết bi âm
rồi cái phẫn của người sắc tộc
sẽ ầm vang như tiếng thác gầm
hội đồng cho treo nửa số tranh
treo bức nào là chuyện của anh
anh bực các phán quan văn nghệ
cũng phải nửa treo nửa để dành
* lời kể Nguyễn Đình Đăng
mùa xuân vườn nở đầy hoa
tim tôi rét mướt vẫn là mùa đông
nắng xuân vàng chiếu mênh mông
lòng tôi phiền muộn nắng không chiếu vào
anh ơi nếu anh nói sự thật
sao anh không nhìn vào mắt em
...
anh ơi sao nhìn vào mắt em
mà anh cũng vẫn không nói thật
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP