quảng cáo buôn người
chỗ nào trong thành phố Đài Bắc
cũng nhan nhản các tấm giấy quảng cáo
dán ở các cột điện hay mặt tường
quảng cáo cho các dịch vụ giữ trẻ, hút hầm cầu, dọn nhà thuê...
anh chỉ đọc lướt qua lúc đứng đợi đèn xanh ngã tư
xong rồi bước thẳng
nhưng hôm nay đập vào mắt anh
một tấm quảng cáo dịch vụ giới thiệu cô dâu Việt Nam
thời gian đi về trong vòng 6 ngày
sẽ hoàn tất mọi thủ tục
với giá 20 vạn đồng tệ
tấm giấy liệt kê những cam kết cho khách hàng:
- đảm bảo cô dâu là trinh nữ
- cưới về nhà trong vòng 3 tháng
- không phải trả thêm một chi phí nào
- trong thời gian 1 năm nếu cô dâu trốn sẽ đền cô dâu mới
dưới đó là số điện thoại liên lạc
cho những gã đàn ông Đài Loan đang cần mua vợ
anh nghĩ đến những thiếu nữ trong trắng ở quê nhà
bị buôn bán như món hàng còn "tem" với thời gian bảo trì
họ sẽ mang số phận làm dâu xứ người
hay làm nô lệ tình dục
đầu óc anh lùng bùng
nếu Việt Nam là thiên đường xã hội chủ nghĩa
thì tại sao có tệ nạn buôn người
cha mẹ nghèo đến nỗi phải bán con
anh giận sôi máu mặt
muốn giựt xuống tấm giấy quảng cáo xé vứt đi
rồi nghĩ mình cũng chẳng giúp được gì
anh thấy càng thêm tủi hổ
và thương cho những người dân nghèo trong nước
vẫn đang phải sống bằng những khẩu hiệu
độc lập hạnh phúc ấm no...
* nhặt ý trong bài Chỉ một tờ quảng cáo vậy thôi đăng trên Blog of Mr. Lonely