truyện thiền: ly nước
nghe pháp lúc nhận lúc không
đệ tử không biết quán thông những gì
trong đầu ly nước đổ đi
thầy khuyên pháp sẽ tùy nghi tỏ tường
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
nghe pháp lúc nhận lúc không
đệ tử không biết quán thông những gì
trong đầu ly nước đổ đi
thầy khuyên pháp sẽ tùy nghi tỏ tường
bị gán tội làm nhơ thiếu nữ
nhận nuôi con sư nói "vậy sao"
sau oan giải trả con sư nói
"vậy sao" xong thiền tự quay vào
bữa tối nàng nấu canh bí đỏ
chàng ngồi ăn nét mặt lầm lỳ
ăn xong bỏ đũa chàng tất bật
bảo ra ngoài rồi đạp xe đi
mẹ kêu đẻ khó như gì
rách da rách thịt cũng vì đầu to
đầu anh to giống đầu bò
xin em cởi áo rúc vô dụi đầu
cõi đời là cõi thênh thang
văn chương phiêu lãng như bàng bạc mây
sư kêu đọc một bài hay
đạo hữu nên nhớ nghìn bài không đăng
đêm anh thương chị tay sờ
chị rút tay đặt vu vơ ra ngoài
anh than đất chẳng được cày
chị kêu ráng đợi hết ngày hưu canh
nghĩ thơ phải thoát ra niêm luật
nhiều người chọn làm thơ tự do
nhưng lại sợ công an văn hóa
nên họ đành tự trói ý thơ
Muammar Gaddafi
thêm một bạo chúa độc tài
và bầy tôi hắn đến ngày bại vong
người xưa nói thuyền trên sông
nâng hay lật cũng bởi lòng dân thôi
rót cho mình một tách trà
nước trà sóng sánh như là động tâm
chùa xa vẳng tiếng chuông ngân
tâm trong trà cũng lắng dần theo chuông
Hình: Blog Người Buôn Gió
Lúc hai người đến thăm
quán lá vắng teo
Chủ quán ngồi ngả người trên chiếc ghế tre
trước mặt là ấm trà và bao thuốc
Ông có vẻ như đang suy nghĩ điều gì
Nét mặt buồn buồn
Thấy anh đến với người lạ
ông cứ khách sáo hoài
như vẫn còn cái thói quen cảnh giác
của một người đã từng là nạn nhân
trong nhà tù chế độ ưu việt
Cho đến khi nghe anh giới thiệu người chị đi cùng
thì ông kêu ồ lên một tiếng
rồi đổi cách nói chuyện khác hẳn
thân mật – san sẻ nỗi lòng
anh nói: đời có mấy ai
Trương Vô Kỵ vẽ lông mày Triệu Minh
...
chị cười: quên chuyện biểu tình
quên mưu của bọn Bắc Kinh rồi à!
Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Sinh Hùng
“TA (nước nhỏ) và TQ (nước to)
CẦN HÒA BÌNH (trong lúc họ chuẩn bị chiến tranh),
HỮU NGHỊ (để họ hung hăng lấn áp),
HỢP TÁC (để họ dễ chiếm nước ta) -
ĐOÀN KẾT (cho họ dễ cai trị) -
ĐỂ HAI DÂN TỘC (dân Đại Hán và dân sắp nhập Đại Hán)
CÙNG TIẾN LÊN CNXH (tức chủ nghĩa bá quyền).”
hảo hán xưa
bang chủ cái bang
tiếng anh hùng
tuyệt thế võ công
tận trung báo quốc
theo phò Tống
thân thế u sầu
gốc Khất Đan
giang hồ đại hiệp
đầy nghĩa khí
lòng riêng uẩn khúc
những hàm oan
trời đất bao la
không chỗ đứng
tự vẫn đành thôi
uổng mạng hùm
tối đi ăn chẳng có em
ngồi ăn anh nhớ về đem nhớ về
sáng anh thức uống cà phê
em ơi cái nhớ lạ ghê vẫn còn
Gửi DP
đi chùa ngày lễ Vu Lan
thương cha nhớ mẹ lệ tràn khóe mi
dâng hương chị khấn thầm thì
rưng rưng tủi phận khóc vì mồ côi
con trăng to nhỏ đêm khuya
xin tôn nữ chớ ngại gì chiêm bao
thơ là vần cú xôn xao
hãy cho ngữ thể cuốn vào ngôn thân
Ông Cù Huy Hà Vũ
thật sự những người ký kiến nghị
đòi thả ông Cù bị bắt oan
tất cả đều đã bị ép buộc
bởi chính mình - tiếng nói lương tâm
anh bị chết trong tù cải tạo
cán bộ theo ngon ngọt đủ điều
chị vẫn thờ chồng không tái giá
nhà mái xiêu lòng chị chẳng xiêu
diễn đàn trí thức và nhân sĩ
ưu tư vì tổ quốc lâm nguy
phản biện những sai lầm lãnh đạo
với tinh thần độc lập tư duy
sư kêu tâm hết xốn xang
sẽ nhìn mọi chuyện rõ ràng thêm ra
thiền xong chàng gặp đàn bà
thấy sau lớp phấn làn da mịn màng
hữu nghị gì với Bắc Kinh?
chúng mang tầu chiến đảo mình tuần tra
ai người yêu nước thiết tha
có nghe tiếng gọi sơn hà lâm nguy?
thỉnh thoảng
tôi ăn mì hoành thánh
tôi cũng có
nhiều bạn người Tàu
nhưng cực chống
chính sách Trung Quốc
coi Việt Nam
là mảnh vườn sau
thầy trò hết củi lúc bão tuyết
chú tiểu lo chết cóng cả hai
thầy bảo còn tượng phật bằng gỗ
còn đợi gì chưa đốt sưởi ngay
cô nương kêu nếu muốn lấy cô nương
một tháng tám ngày ăn chay nằm đất
tại hạ sẵn sàng rau đậu chao tương
nhưng ngủ dưới sàn cô nương đừng bắt
rõ khổ! sự việc là như thế này:
lúc đồng chí Đức sắp được đưa lên xe buýt
thì cũng là lúc đồng chí Minh bước xuống xe
trong lúc người nào cũng gấp
đồng chí Đức chẳng may
đưa mặt vào chân đồng chí Minh
nên bị đồng chí Minh đạp trúng
chỉ có thế thôi!
tìm một vật tập trung
chàng chọn gáy thiếu nữ
sư vác trượng đi ngang
giáng nụ cười vô sự
tắm xong chị bước chân nhè nhẹ
ngồi cạnh giường người dịu hương thơm
chui thật lẹ vào chăn giấu hết
lúc anh đưa tay gỡ khăn bông
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP