oan khuất
Hình: Blog Người Buôn Gió
Lúc hai người đến thăm
quán lá vắng teo
Chủ quán ngồi ngả người trên chiếc ghế tre
trước mặt là ấm trà và bao thuốc
Ông có vẻ như đang suy nghĩ điều gì
Nét mặt buồn buồn
Thấy anh đến với người lạ
ông cứ khách sáo hoài
như vẫn còn cái thói quen cảnh giác
của một người đã từng là nạn nhân
trong nhà tù chế độ ưu việt
Cho đến khi nghe anh giới thiệu người chị đi cùng
thì ông kêu ồ lên một tiếng
rồi đổi cách nói chuyện khác hẳn
thân mật – san sẻ nỗi lòng
Ông kể bị án tù mười năm
vì hát nhạc vàng – những bài hát vô hại
Nhưng người ta quy cho ông tội hát nhạc đế quốc
nhạc thực dân
Vào trại tù, họ lập đội văn nghệ
mời ông tham gia
Ông nhất định không vào
dù biết thân tù sẽ được nhàn nhã
Mưa không đến mặt, nắng chẳng đến đầu
chỉ phải lo hát hỏng tập dượt
trình diễn dăm ba bài
trong các buổi lễ lạc tuyên dương
Thế nhưng ông thà đi vác gạch
Sao mà lại tù chứ?
Ông hỏi giọng u uất
Bây giờ người ta hát loại nhạc đó đầy ra
Ti vi phát đầy ra
Cả nước hát đầy ra
Ông than thở
rõ là ông bị bắt oan
Lúc kể chuyện vợ ông phải cam chịu khi ông đi tù
ông nghẹn giọng rồi òa khóc
Vợ ông đang là ca sĩ trong một đoàn nghệ thuật
nghe trưởng đoàn nói xấu về ông
bà mắng lại rồi lập tức bỏ làm
Về nhà đội nón lá đi bán hàng rong
rảo đôi quang gánh bún đậu
đi rao bán khắp các phố phường
Bà chịu cực khổ lam lũ
thắt lưng buộc bụng nuôi con
nuôi chồng trong tù cả mười năm đằng đẵng
Có ai biết đâu người phụ nữ ấy
nếu cứ ở trong đoàn nghệ thuật
sẽ có thể vẫn được lãnh tem phiếu
vẫn được chế độ đãi ngộ
Nhưng không chị bỏ hát
bỏ cái chỗ cả khối người mơ ước
vì không chịu nổi sự bất lương
Ông kể chuyện trong nước mắt
về nỗi oan khuất của mình
về những đọa đày mà ông phải chịu trong tù
mà như chỉ để minh họa cho nỗi khổ cực
của người vợ chung thủy
đã phải gánh trên đôi vai gầy guộc
Anh chưa bao giờ nghe người đàn ông nào
vừa kể về vợ mình vừa khóc
với đầy lòng yêu thương
với đầy lòng biết ơn như vậy
Anh cúi xuống lấy tay xoa mặt mình
Ngậm ngùi nhớ đến lúc bố anh đi ở tù
mẹ anh cũng phải vất vả đi bán hàng rong
Người chị đi theo anh
cũng khóc sụt sùi
Vì chồng chị cũng đang bị bắt giam
cũng đang phải chịu án oan trong nhà tù chế độ
Chị cũng đang vì gia đình bương chải
và lo chuyện cứu chồng
Chia tay ông chủ quán
đầu anh chợt nghe văng vẳng lời nhạc
… cho người này gợi nhớ thương người kia…
của người nhạc sĩ cũng đi tù cải tạo mười năm
Sao mà đắng cay quá!
Anh không biết chuyện oan khuất của ông chủ quán
gợi niềm xót xa cho người chị đi cùng
hay hoàn cảnh vất vả của chị nhắc ông
niềm đau dĩ vãng?
Thơ dựa ý và văn trong bài Cho người này gợi nhớ thương người kia của Người Buôn Gió đăng trên blog của anh.