ai điếu
chị tôi nước mắt chấm khăn
khóc thương tiếc một nhà văn có tài
lúc sống thường sợ nói sai
tính hài hước cũng đêm ngày đăm chiêu
mặt vui không dám vui nhiều
khen ai cũng chẳng dám liều lĩnh khen
nói thật sợ dính sổ đen
chết trong ẩn ức tiếng kèn đám ma