chính sách kỳ thị nhân đạo
tác giả mượn hoàn cảnh thương binh VNCH Hoàng Văn Hải
để dựng nhân vật kể chuyện thơ
được người quen mách bảo
về chính sách nhân đạo của nhà nước mới đây
nhằm giúp đỡ những người khuyết tật
thiếu khả năng lao động
hòa nhập vào cuộc sống cộng đồng
anh làm hồ sơ xin trợ cấp
để rồi phải đắng cay chạm mặt
với một sự thật hết sức phũ phàng
anh bị ủy ban nhân dân phường bác đơn
với lý do anh không phải là khuyết tật
anh chỉ là lính chế độ cũ bị thương
(tháng hai năm 1975 anh bị mất chân trái
trong một trận đánh tiếp viện
ở chi khu huyện Đầm Dơi tỉnh Cà Mau)
lòng chua chát anh chống nạng
não nề bước ra khỏi trụ sở phường
trong đầu anh không còn chút ảo tưởng nào
về chiêu bài hòa giải hòa hợp dân tộc
của những người cách mạng
vì anh đã từng cầm súng chống lại họ
nên dù là thương binh vẫn có hồ sơ đen
anh và gia đình phải chịu những bất công
do nhà nước kỳ thị nhân đạo
càng uất ức anh càng thấy thương vợ mình
buôn bán tần tảo sớm khuya
đùm bọc nuôi người chồng tàn phế
cực khổ mấy cũng chẳng từ nan
chị chẳng theo chính sách nhân đạo nào của nhà nước
chỉ là tình nghĩa vợ chồng
mấy chục năm gắn bó keo sơn