chẳng ngạc nhiên gì
gặp lại người muốn dán diều đem thả
xong bứt dây để mặc kệ nó băng
trong sân chùa đang lui cui phơi thuốc
mặc áo nâu đầu cạo trọc làm tăng
* nhặt ý trong tản văn Diều băng cuối trời của Nguyễn Ngọc Tư trên blog Sầu Riêng.