tình tôi
Thiếu phụ quàng khăn xanh
Lê Phổ
em đẹp từ thuở còn con gái
thuở dịu dàng áo trắng nữ sinh
thuở tóc gội thơm hương bồ kết
thuở mộng mơ ngồi chép thơ tình
nhà tôi với nhà em cùng ngõ
tôi thương em thầm lặng tình tôi
mỗi lần đến nhà em kèm toán
trái tim tôi đập nhịp bồi hồi
rồi biến cố bảy lăm ập đến
chưa tỏ tình tôi đã mất em
em di tản còn tôi ở lại
mười năm sau tôi cũng vượt biên
đời người tưởng dòng sông chia nhánh
chuyện xưa như nước chảy qua cầu
không ngờ em và tôi định mệnh
lại ở cùng thành phố với nhau
lần tái ngộ trong ngày chợ tết
vừa thấy em tôi nhận ra ngay
một thiếu phụ còn nhiều nhan sắc
vẫn mảnh mai tha thướt áo dài
…
hai năm nay mỗi chiều chủ nhật
nắng hay mưa tôi một lão ông
lái xe đến nhà em đúng hẹn
ân cần đưa em viếng mộ chồng