Truân Chuyên
Cụ già chín mươi tuổi
Bán đậu phộng lề đường
Năm này qua tháng nọ
Chị hay mua vì thương
Cả tháng không thấy cụ
Lòng chị nhiều bất an
Buồn như hộp giấy trống
Nghĩ cụ đã lìa trần
Chỗ ngồi chưa người thế
Có ai nhớ cụ không
Có ai mừng cho cụ
Đã thoát kiếp nhọc nhằn
Hôm nay về ngang phố
Chị như hát trong lòng
Vì thấy cụ ngồi đó
Thúng đậu phộng đầy vun
Chị vui mừng thăm hỏi
Cụ nói già ốm đau
Đã phải nằm bệnh viện
Bởi mưa nắng dãi dầu
Có lẽ trời thương xót
Đứa con bị tâm thần
Nên dẫu cụ bệnh nặng
Chưa cho rời thế gian
Con gái sáu mươi tuổi
Mà ngờ nghệch gì đâu
Cụ nói nuôi cực lắm
Nhưng mẹ con có nhau
Mua đậu phộng cho cụ
Chị về lòng bâng khuâng
Thương người con may mắn
Có bà mẹ thiên thần
(*) Thơ phóng tác theo ảnh và chuyện kể trên fb Dương Diên Hồng.