Trú Mưa
Đường về mưa hạt lâm râm
Bỗng mây đen chuyển đổi tầm tã rơi
Áo ướt dính sát da người
Thương em ngượng ngập thân tôi nép vào
Đôi mình người ướt ôm nhau
Nhớ ơi mái lá chiều nào trú mưa
Thương ngày trung học xa xưa
Áo dài nội hóa bây giờ vẫn yêu
Mưa rơi ướt đẫm hồn chiều
Bao nhiêu hạt rớt bấy nhiêu hạt tình
Hạt nào cũng mến nữ sinh
Thấm mình tôi thấm sang mình của em
Nhìn trời vần vũ mây đen
Trong tôi giông bão trái tim u hoài
Mưa càng tầm tã chiều nay
Càng làm tôi nhớ những ngày mưa xưa