người buôn gió
"mỗi người dân một người tù dự khuyết."
câu nói phản ảnh sự thật mỉa mai
nhưng tôi biết vì thế anh cương quyết
đem hết tâm can đối kháng độc tài
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
"mỗi người dân một người tù dự khuyết."
câu nói phản ảnh sự thật mỉa mai
nhưng tôi biết vì thế anh cương quyết
đem hết tâm can đối kháng độc tài
người bị mất việc người bị bắt
hai trường hợp chung một nguyên nhân
không đi lề phải như báo đảng
đi sang lề trái viết báo dân
* sau khi đọc tin blogger Huy Đức mất việc và blogger Người buôn gió bị bắt.
xưa lính Mỹ hành quân đêm tối
vịt một bầy quạc quạc kêu inh
giờ nhà nước ký tắt bauxite
báo đảng đoàn ngậm miệng nín thinh
hãy sao lại và chuyền tay
đọc và suy nghĩ những bài kiến văn
thực trạng đất nước nhận chân
đương đầu thách đố của dân tộc mình
* sau khi đọc bài Trò chuyện với nguyên Ủy viên BCHTƯĐCSVN Đặng Quốc Bảo: Ta độc tài cộng sản trên talawas.
chuyện nhận tội bị cho là nhục
người này chê người kia bênh vực
nhục nhã ư có kẻ ôn tồn
cần phải nói nhục chung cả nước
mật thám bắt sáng tinh mơ
đem đi biệt tích anh giờ ở đâu
đừng dài đừng lạnh đêm thâu
trăng soi không tỏ lòng sâu thẳm buồn
gặp nhau trên web chat chơi
ai dè hắn nhất định đòi gặp cơ
hoãn binh em phải dọa đùa
ở đâu yên đó đang mùa cúm heo
bạn tôi* sách dở đem vứt bỏ
còn sách nào hay lại đem cho
tôi phục bạn qua sông kiến thức
đã khôn ngoan đem gửi lại đò
* Tưởng Năng Tiến
bài học cho trí thức do dự
là ý chí của một phụ nữ
can trường vì dân tộc đấu tranh
dũng cảm mới mong nên đại sự
* sau khi đọc bài Quân tử và cô gái của Phạm Toàn trên talawas.
đảng có quyền bắt có quyền thả
đừng cho đảng thêm quyền nhục mạ
đối với những người tù lương tâm
không có tội không xin ân xá
là mẹ nên hiểu lòng người mẹ
chia xót xa lời lẽ ân cần
thương chị Lê Thị Công Nhân
vì dân tranh đấu mang thân tù đày
nhận thức bọn độc tài chuyên chế
là nguyên nhân máu lệ quê hương
lời thư cứng cỏi lạ thường
kết tội cộng sản nhiễu nhương sơn hà
viết lòng mẹ bao la biển rộng
viết gian truân xúc động lòng mình
viết ngưỡng mộ sự hy sinh
cảm thông sâu sắc tâm tình mẹ con
viết vì lòng sắt son yêu nước
can trường từ tổ quốc thương đau
viết lời an ủi cho nhau
chiếc khăn nào có thể lau lệ nhòa
* Sau khi đọc bài Thư ngỏ của người mẹ gửi một người mẹ của Trần Thị Kim Liên trên Đàn Chim Việt.
họ nhận tội rồi chị buồn không?
chị buồn nhưng chị thấy cảm thông
càng nghĩ phải bền gan tranh đấu
và tin vào vận mạng núi sông
đầu hàng địch tất nhiên không phải
nhưng khi giận cũng nên nghĩ lại
trước nghịch cảnh cố gắng bình tâm
luyện chí khí như xưa Nguyễn Trãi
chiếm tám chục phần trăm diện tích
yêu sách chín đoạn đường lưỡi bò
đảo vịnh biển đông liếm gần hết
hữu nghị gì với lũ dao to
chúng bay nghe đây tao báo trước
nếu không giết được tao hôm nay
sẽ không có canh rau mà húp
hắn nói xong bị đánh chết ngay
đấy là những lời nói sau cùng
của giám đốc ngông nghênh thái quá
hắn bị giết bởi những công nhân
không chịu nổi những lời nhục mạ
người dân trong những lúc hăng máu
có thể sinh bạo động giết người
đảng muốn tư hữu hóa hãng thép
khiến cho lò bất mãn sục sôi
một quyết định tàn nhẫn bất công
tội ác cần đem ra ánh sáng
đối với gia đình của nạn nhân
có phải đảng cũng là thủ phạm
* sau khi đọc tin Công nhân thép Thông Hóa giết giám đốc trên DVCOnline.
ngoài bệnh bị bướu ego
tim ta còn mắc bệnh ngờ kinh niên
lại thêm xã hội đảo điên
cho nên khó vượt lên trên tường lòng
thôi cố tìm những điểm chung
lúc có cơ hội ngồi cùng với nhau
cái hố chia rẽ đừng đào
thì mình tránh khỏi rớt vào thế thôi
thực ra ngắn lắm kiếp người
tranh nhau rồi cũng về nơi huyệt nằm
tôi ngồi tự nghĩ nguyên nhân
chữ nhẫn là chữ khó khăn học hoài
sống như ốc đảo có ai
chúng ta liên hệ người này người kia
làm sao lông nhím nhổ đi
không lẽ chịu chết chỉ vì sợ đau
* sau khi đọc tản văn Những bức tường lòng của Tưởng Năng Tiến trên talawas.
trận động đất san bằng khu phố
tìm xác thầy bới gạch bằng tay
thảm trạng con người thầy chợt nói
nhân họa kinh hoàng hơn thiên tai
trẻ con miền cao khát đủ thứ
nhưng tội nhất là chúng khát chữ
hôm qua cô giáo mới về làng
dạy cho chúng nên người hữu sự
này em gái xõa tóc thề
không yêu tôi bỏ học về tu am
này em gái lớp đệ tam
trời làm mưa nắng em làm tôi yêu
công nhân Trung Quốc say phá phách
vì bất đồng ngôn ngữ được tha
cán bộ nghe chuyện mách thủ tướng
bắt công an đi học tiếng Hoa
tôi nhớ vào tháng bẩy năm một chín sáu chín
tôi đang bó gối trong trại giam
ở Sztum, một thị trấn nhỏ bé
nằm gọn trên đất nước Ba Lan
trước bạo lực xếp bằng ngồi thở
thông tri bằng tất cả chân tâm
thức động tình thương nơi đại chúng
cảm hóa người bằng niệm Quan Âm
muốn khai dân trí chấn dân khí
giới trí thức cần có dũng tâm
cần phải có tư cách đạo đức
sống gần dân mới cảm hóa dân
giáo dân tuần hành và cầu nguyện
thức tỉnh lương tri bọn bạo quyền
chúng có thể đánh người ngã gục
nhưng làm sao đánh đổ đức tin
xương nhân quyền tự do dân chủ
nồi quân phiệt hầm với thuốc nhừ
thêm vu khống tham vọng chính trị
càng lâu càng ngọt vị anh thư
* sau khi đọc bài viết về Aung San Suu Kyi của Lê Thị Thẩm Vân trên tatawas.
ngày xưa hai đứa lúc yêu nhau
thường ra sông đi dọc cảng tàu
anh nói xa nhau buồn biết mấy
rồi ước yêu nhau đến nghìn sau
anh nhìn trời xa tắp mênh mông
xong lại nhìn đàn sếu ven sông
bảo bom đạn vô tình đâu biết
mình khoan lo tính chuyện vợ chồng
rồi anh mất tích trong chiến tranh
định mệnh xa nhau thế cũng đành
mấy năm em vẫn buồn hay khóc
đi dọc cảng tàu thương nhớ anh
chiều nay không gợn bóng mây trời
bay từ đâu con sếu lẻ loi
em bất giác nghĩ anh là sếu
về thăm em vì nhớ thương thôi
* cảm hứng từ ý bài thơ Đàn sếu của Nguyễn Đình Đăng dịch từ thơ Rasul Gamzatov
đọc tin Đức Dalai Lama trở thành công dân danh dự Warsaw
bât giác tôi tha thiết ước mơ
ngài sẽ trở thành công dân danh dự Hà Nội
ngày đất nước ta khai hội trùng tu
Nguyễn Tiến Trung
ai nói giới trẻ lo hưởng thụ
có những người tích cực đấu tranh
vì lý tưởng tự do dân chủ
họ thắp đuốc tuổi trẻ Việt Nam
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP