con sếu lẻ loi*
ngày xưa hai đứa lúc yêu nhau
thường ra sông đi dọc cảng tàu
anh nói xa nhau buồn biết mấy
rồi ước yêu nhau đến nghìn sau
anh nhìn trời xa tắp mênh mông
xong lại nhìn đàn sếu ven sông
bảo bom đạn vô tình đâu biết
mình khoan lo tính chuyện vợ chồng
rồi anh mất tích trong chiến tranh
định mệnh xa nhau thế cũng đành
mấy năm em vẫn buồn hay khóc
đi dọc cảng tàu thương nhớ anh
chiều nay không gợn bóng mây trời
bay từ đâu con sếu lẻ loi
em bất giác nghĩ anh là sếu
về thăm em vì nhớ thương thôi
* cảm hứng từ ý bài thơ Đàn sếu của Nguyễn Đình Đăng dịch từ thơ Rasul Gamzatov