cứ cúi đầu sẽ bị khòm lưng
ai biết đau cái đau người khác
tôi muốn nói với người đó
có những tâm hồn thơ
bị trúng dao kiểm duyệt
chuyện văn chương đâu phải là trang điểm
hay mặc áo đi chơi
mà vụng về hay không
đến phải nhờ biên tập
nếu họ thoa phấn lại mặt chị nhè nhẹ
chị vẫn là chị
nếu họ sửa giùm anh cổ áo
anh vẫn là anh
nhưng còn những người bị cắt mũi
những người phải mặc áo lộn trái ra ngoài
thì sao đây?
đâu phải chuyện xấu đẹp suông
mà là hủy hoại
xuyên tạc ý văn
kiểm duyệt cắt bỏ/bớt những câu nhạy cảm
để lọt qua cơ chế Đảng/nhà nước
vậy thì thơ cho ai?
văn chương phục vụ cơ chế
hay con người?
nói chuyện phải chấp nhận sống với "lũ"
tôi nhớ đến nhà thơ Hữu Loan
chẳng thà đi thồ đá
vì ông biết
cứ cúi đầu sẽ bị khòm lưng
lần đầu tiên thi hữu trong ngoài
ngồi chung với nhau trên chiếu quê hương
trong ý nghĩa hòa giải dân tộc
thật là cảm động
nhưng khi có người bị gạt bỏ
bị xúc phạm
anh chị có thấy buồn chung
có thấy cần phản đối chung?
ai biết phép đau [thấu] cái đau người khác
tôi cần đi tìm người đó
xin thụ giáo thêm