thanh xuân
anh gọi em là sương
đọng trên cành lá nõn
một sớm đi về ngang
anh ân cần ghé uống
anh gọi em là trăng
tròn từ năm mười sáu
ngẫu nhiên rụng lòng đêm
anh nhặt lên nhẹ cắn
anh gọi em là mưa
sợi tình giăng khắp chốn
anh lang thang ngày xuân
đưa tay gầy đón bắt
anh gọi em là sông
bắt nguồn từ tâm thức
chiều nào nghe gọi tên
anh hân hoan về tắm
anh gọi em là mây
bay vướng trên đồi bướm
anh chiều buồn cô đơn
gỡ về đêm ngủ đắp
anh gọi em là thơ
thiết tha lời thương nhớ
bỗng tình còn bỡ ngỡ
em tan vào hư không