19/2/12

ong bướm chiều tà



năm ngoái
sau bữa tiệc dạ vũ tân niên
của các cựu học sinh trung học
tôi tình nguyện đưa em về
vì chồng em không đi
lúc chia tay hôn nhau
trong người tôi máu nóng rần rật
nụ hôn em cũng ướt ngọt
dù hai đứa đã già

về nhà tôi thấy lòng hưng phấn
làm ngay bài thơ tình
gửi kèm e-mail cho em
những câu thơ không mượt mà
không óng ả như trước nữa
nhưng tha thiết lắm
em nói làm em sung sướng
nên em gọi phone

hai đứa kể nhau bao chuyện cũ
thuở tôi thầm lặng yêu em
rồi em tâm sự
em vẫn thương vẫn muốn sống với chồng
dù không mấy hạnh phúc
và các con bây giờ đã lớn
tôi nói sau khi ly dị vợ
tôi sống rất cô đơn
và hỏi em khẩn khoản chân thành
thỉnh thoảng hai đứa gặp nhau được không?
em nói đùa mà như thật
em là hoa không còn xuân sắc
sao anh vẫn muốn làm ong
tôi ngọt ngào dỗ dành
hoa vẫn tỏa hương
xong tự thú con ong này nhiều khi
cũng đâu còn sức hút nhụy
em phá lên cười dòn tan
mắng tôi kỳ cục

vậy mà chẳng bao giờ hai đứa lén lút gặp
sau lần nói chuyện tâm tình ấy
chẳng bao giờ
em không phone tôi
cũng chẳng trả lời ba bốn e-mail tôi gửi
tiệc dạ vũ tân niên năm nay em không đi
tôi nhảy đầm với các bà khác
nhớ bờ lưng
nhớ vòng ôm
hương tóc em
tôi buồn vô cùng
về nhà tôi trải lòng làm thơ
xong nghĩ cứ gửi e-mail cho em
biết đâu em cảm động

gửi e-mail xong tôi thấy tội nghiệp mình!

Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com   © 2008

Back to TOP