người yêu của nàng
nàng nói yêu một lúc nhiều người
có thể có người tôi biết mặt
tôi bảo đùa nàng đưa hình coi
thấy quả đúng là nàng nói thật
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
nàng nói yêu một lúc nhiều người
có thể có người tôi biết mặt
tôi bảo đùa nàng đưa hình coi
thấy quả đúng là nàng nói thật
con trâu thì biết cầy sâu
mục đồng thì biết chăn trâu ngoài đồng
tâm mình như đất ruộng không
người hiền thì biết gieo trồng đức nhân
chị qua đường bỗng dưng bị gió
tốc váy lên làm chị hết hồn
chị tức luôn gã chụp hình nọ
toa rập cùng với gió du côn*
* nhặt chữ trong thơ Bùi Giáng
con gái lớn chu môi hỏi mẹ
lúc lui cui bếp lửa nướng khoai
tại sao bố vắng nhà hoài
con ơi vì bố thuộc loài lưỡng cư
kẻ bị đời quật ngã tả tơi
vẫn đứng lên đánh vật với đời
tuyệt nhiên không bàn tới chuyện Đảng
ai hỏi cười nói chỉ phí hơi
phố cũ như thay da đổi thịt
những dãy nhà cao mọc chất chồng
người thăm tiếc nuối hồn dân dã
như đã chôn vào móng bê-tông
gã nói làm thơ là tạo nghiệp
luyến ái văn chương luyến ái người
xong lê dép đứt về hướng núi
dáng lòm khòm giống một đười ươi
Blogger Huỳnh Thục Vy bị công an bắt ngày 1.7.2012
vì tham dự biểu tình chống Trung Quốc
anh gọi điện thoại cho bạn ở Sài Gòn nói
tình hình biển Đông lại nóng
dân chúng lại phẫn uất xuống đường
đi biểu tình chống Trung Quốc
bạn anh bảo ừ
các vấn đề tranh chấp vẫn âm ỉ từ lâu
rồi lảng sang chuyện khác
hỏi chừng nào in sách
nàng nói thuyết nhân quả kỳ bí
ân oán cuộc đời ai với ai
không biết kẻ nào đang trả nợ
và kẻ nào là kẻ đang vay
em kể mẹ nghe làm gái gọi
đi theo trai ăn uống nghỉ hè
lấy cắp lừa người rồi sám hối
nằm dưới mồ mẹ chỉ lắng nghe
xa anh chị nhớ chị mong
nhiều đêm nằm ngủ thấy lòng khát khao
cô đơn chị biết làm sao
đành đôi lúc thọc tay vào giữa chân
gần mất anh nói xanh rờn
hơi thở nào cũng cho ơn nghĩa tình
rồi nằm nhắm mắt nghe kinh
chừng nào phật gọi thì mình sẽ đi
gieo hạt đặt mìn đất nhận hết
thiện ác ở trong lòng con người
muốn học tính nhẫn đái xuống đất
đất thấm mà không nói nửa lời
váy rách em chẳng buồn che
vẫn vui chúng bạn hội hè hoa đăng
đêm đó trời cũng hở trăng
anh thương mông của chị hằng gì đâu
Slow Dance by Kim Roberti
tán em miệng lưỡi trơn tru
văn chương chữ nghĩa chẳng bù chồng em
nhưng em vẫn thích chồng hiền
đào hoa như hắn em ghen tối ngày
nghe thúc hối lòng dân đại việt
như tiền nhân dóng tiếng trống đồng
trước hiểm họa bắc phương xâm lược
phải giữ từng thước núi tấc sông
bị chuyên chính độc tài đàn áp
dân bị trị cúi đầu gục mặt
thầy bảo đấu tranh phải bền gan
càng đè nén càng bung sức bật
hắn ăn xin ngủ bờ ngủ bụi
nhếch nhác phận người vô gia cư
hôm qua chị cho hắn đồng bạc
hắn cảm ơn bằng một bài thơ
nỗi buồn tắc nghẽn đời thơ
đến thăm sư vái xin nhờ khai thông
sư kêu muốn bước thong dong
đem mấy hòn đá trong lòng bỏ đi
sinh kể tuần trước nàng đau bụng
nhờ sinh xoa hộ dầu cù là
sinh lúc đầu xoa quanh lỗ rốn
sau chỗ khác nàng vẫn để xoa
chẳng mấy người chí khí
cũng chẳng ai chiêu hiền đãi sĩ
uống trà nhạt vị sen
ai mài kiếm dưới trăng
nặng gánh sơn hà ai hùng tâm
ai ưu thời mẫn thế
tuổi lục thập thuần nhĩ
chẳng trách ai quen thói tuông buồng
thích hầu thiếp đấm lưng
mỗ buồn cho công thần
chọn ở ẩn cũng là an phận
dân khổ phải đành dân
rót trà bất giác nàng rơi lệ
thương sư cụ tịch diệt nay mai
sư bảo chuông nào ngân chẳng tắt
nghe được lúc nào hãy lắng tai
sư nói mấy ai người thức ngộ
đời sẽ phai như nắng cuối ngày
nếu đuổi bám chút danh hư huyễn
có khác gì đuổi bám theo mây
dẫm càn lên hai tay vẹt cỏ
lối ra sông lạt xạt bông lau
đứng vớt nứa giữa dòng lạnh ngắt
buồn như sông nước đỏ đục ngầu
trong bàn tiệc mơ hồ nàng muốn
có một người nắm nhẹ bàn tay
đôi lúc cuộc vui nàng mệt mỏi
thấy mình cần một chỗ dựa vai
gửi HXS
bạn ta thanh quản có vấn đề
giải phẫu xong đầu còn đê mê
đã nghĩ chuyện làm thơ gửi báo
nghiệp thơ còn nặng đúng không hè
sáng chủ nhật ngày 1 tháng 7 năm 2012
dân chúng xuống đường biểu tình ở Sài Gòn và Hà Nội
ủng hộ Luật Biển Đảo Việt Nam
phản đối Trung Quốc thành lập thành phố Tam Sa
và cho gọi thầu khai thác 9 lô dầu khí
thuộc vùng biển và thềm lục địa Việt Nam
nhập đoàn biểu tình trong trật tự
không để ai khích động tinh thần
nhà thơ[1] xuống đường chống Trung Quốc
vì muốn làm nghĩa vụ công dân
[1] Đỗ Trung Quân
nàng vừa nói vừa thoa son
thơ anh không thoát vì còn cái tôi
dòng thơ anh rỉ rả thôi
anh ơi có lẽ nghẹt rồi cống thơ
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP