buổi sáng mùa đông
sáng uống cà phê trong phòng khách
chẳng muốn nghĩ gì nghĩ đến ai
lặng lẽ đất trời mênh mang tuyết
lòng muốn bình yên như rừng cây
đời bận vẫn chừa ra khoảng trống
lấp đầy bằng mấy áng thơ văn
đọc và viết quẩn quanh quanh quẩn
nghiệp văn chương cũng thế quẩn quanh
sống quá nửa đời bao trải nghiệm
để nghiệm ra tất cả vô thường
không muốn bám mà sao vẫn bám
nỗi buồn thầm lặng kiếp tha hương
sáng nay bụng êm bất giác nghĩ
ăn đồ thiu thì bụng phải đau
nghĩ rắc rối thì đời rắc rối
tạm chữa bằng ngồi hít thở sâu