bước hụt
Tử tù Phàn Văn Phủ
bạn tôi rủ ra Van Houtte uống cà phê
đề nghị ngồi ngoài terrace
để vừa nhìn thiên hạ lại qua
vừa được hút thuốc
cà phê ngon làm đậm đà câu chuyện
chuyện này lan man chuyện khác
như mây trong ráng trời chiều
tôi kể bạn nghe mới đọc trên net
chuyện một tử tù tên Phàn Văn Phủ [1]
còn trẻ 34 tuổi người dân tộc Dao
bị bắt vì tội buôn 6000 ống tân dược gây nghiện
từ một gã Trung Quốc ở huyện Mường Khương
do Phủ và một thanh niên trong họ tên Ngáo hám lời
nên bị người ta gài bẫy
Phủ bị án tử hình còn Ngáo lãnh án chung thân
lúc bị bắt cách đây ba năm
Phủ là người thiểu số mù chữ
vì sống tít trên núi cao
chuyện xuống chợ huyện còn hiếm
nói chi đến việc học hành
thế mà trong thời gian lao tù
nhờ được đồng cảnh dạy bảo
anh ta đã viết thạo đọc thông
đã biết tự làm đơn hai lần
xin chủ tịch nước giảm án
nhưng đều bị bác đơn
ba năm Phủ mang cùm ở chân
chờ ngày bị tiêm thuốc độc
nhưng anh ta vẫn lạc quan
và coi thường án tử
nói cứ nghĩ như một lần đi săn
chẳng may chân bước hụt xuống vực
nghĩ thế cho nhẹ lòng
để đầu óc còn học lấy cái chữ
Phủ vẫn thường viết thư về thăm nhà
dặn vợ con phải biết đùm bọc lẫn nhau
bạn tôi nghe chuyện lắc đầu tội nghiệp
xong bảo anh chàng người Dao bước hụt
vì thiếu trình độ văn hóa và hám lời
phải trả giá bằng chính sinh mạng mình
còn đám lãnh đạo đảng Cộng Sản Việt Nam
đối đầu với tham vọng bành trướng của Trung Quốc
vì thiếu bản lĩnh chính trị và hám ngôi
nên nếu lọ dọ bước hụt
thì đưa cả dân tộc đến chỗ diệt vong
tôi nghĩ hai chuyện chẳng mấy ăn nhập gì nhau
nhưng lòng vẫn thấy bâng khuâng
vì nhận xét ngang xương của bạn
[1] Tử tù chờ tiêm thuốc độc coi cái chết chỉ là 'bước hụt' (Zing news)