trường hợp tù nhân lương tâm Điếu Cày
mẹ con lặn lội gần hai ngàn cây số
từ trong Nam ra đến tận Nghệ An ngoài Bắc thăm tù
ngày đầu bị bắt chờ 4 tiếng đồng hồ ngoài nắng
trước cổng trại giam số 6 rồi bị đuổi về
ngày sau họ cho vào phòng đợi vì trời mưa to
nhưng vợ không được phép gặp chồng
chỉ có con được gặp bố trong vòng 5 phút
lúc đi ra con trai nhìn mẹ nói trong nước mắt
con không nhận ra bố nữa, mẹ ơi!
con ông không nhận ra ông
vì ông chỉ còn là một thân xác nằm thoi thóp
sau 30 ngày tuyệt thực trong tù
tù nhân Điếu Cày không thể ngồi thẳng người
hơi thở yếu ớt chỉ có thể thều thào nói với con
lý do ông quyết định tuyệt thực
là để phản đối bị biệt giam ba tháng
vì cương quyết không ký vào bản nhận tội
(ông đã không nhận tội trước tòa
thì có lý do gì ông nhận tội trong trại giam
tất cả chỉ là nguyên cớ để giám thị trả thù
một tù nhân khí phách)
dù sức khỏe đang cạn kiệt héo mòn
nhưng blogger Điếu Cày vẫn kiên gan tuyệt thực
cho đến khi có sự trả lời chính thức của viện Kiểm sát Nghệ An
hay là cho đến chết
gia đình ông và những ai biết tính ông cương quyết
tất cả đều hồi hộp lo âu
không biết lúc nào ông gục ngã
con trai ông mà không nhận ra
dáng người xác xơ và tiều tụy của bố
thì ai còn nhận ra ông
nhưng chắc chắn ai cũng nhận ra
nơi ông tinh thần đấu tranh bất khuất
kể cả những kẻ âm mưu và xuống tay hãm hại ông
tôi chợt nghĩ đến tù nhân lương tâm Lưu Hiểu Ba
dù được giải Nobel Hòa Bình
chắc cũng không tránh khỏi bị cai tù ngược đãi
không biết ông Lưu có bao giờ phải tuyệt thực trong trại giam
tôi tự hỏi tội ác của những người Cộng Sản
ở Trung Quốc và Việt Nam
với thủ đoạn cai trị nhân dân tàn bạo
hơn kém và khác nhau ở mức độ nào
blogger Điếu Cày đích thực là một nạn nhân
của chế độ lao tù CS khắc nghiệt
từ chuyện chuyển trại tù từ Nam ra Bắc
đến chuyện giám thị tù sách nhiễu liên miên
đến chuyện gay gắt hạn chế gia đình thăm nuôi
đến chuyện cùm chân biệt giam dài hạn...
toàn những đối xử bất công tàn nhẫn của chế độ CS
mang chung một mục đích trả thù
người đã dám thành lập Câu lạc bộ Nhà báo Tự do
viết blog ngoài biên chế nhà nước
và nhất là dám chống Trung Quốc xâm lăng
trong lúc tuyệt thực ông kềm chế thân xác đói ăn
nhưng lòng ông luôn luôn đói công lý
đói nhân quyền và đói tự do dân chủ
những thứ đói tinh thần đó
người dân Việt Nam nào cũng đói
nhưng nếu nhân dân không tự đấu tranh
để tự cung ứng và sống đúng nghĩa kiếp người
thì ai có thể làm cho nhân dân hết đói?
giám thị trại giam cấu kết nhau giấu nhẹm
chuyện blogger Điếu Cày tuyệt thực hơn ba tuần lễ
cho đến khi một người tù đồng cảnh
nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa nhân lúc được thăm nuôi
đã thét lên bí mật cho vợ mình nghe
vì ông không nỡ nhìn bạn tù
chết lẻ loi âm thầm trong bóng tối
dù bị công an trại giam bịt miệng lôi đi
và biết sẽ không tránh khỏi những hình phạt trả thù
nhà văn vẫn không hối tiếc
đã qua vợ loan tin đến thế giới bên ngoài
về thảm trạng của blogger Điếu Cày
vì ông hy vọng những người có lương tri sẽ lên tiếng
Và một số trí thức, bloggers ngoài tù đã lên tiếng
sát cánh với gia đình tù nhân Điếu Cày
họ viết bài bình luận trên mạng
chia sẻ những quan tâm sâu sắc
thẳng thắn tố cáo chế độ nhà tù khắc nghiệt CSVN
họ viết thư cho các chính phủ thế giới tự do
yêu cầu can thiệp nhanh chóng và hữu hiệu để cứu ông
(chưa thấy giới truyền thông nhà nước phản ứng gì
nhớ lại vụ tù nhân Cù Huy Hà Vũ tuyệt thực
tôi băn khoăn không biết đài VTV có định quay phim
sinh hoạt của blogger Điếu Cày trong trại giam số 6)
điều đáng buồn là rất nhiều nhân sĩ trí thức
vẫn sống vô can và dễ bảo như đàn cừu
đêm nay nghĩ đến tình huống xấu nhất có thể xảy ra
cho người tù tuyệt thực Điếu Cày
và nỗi đau khổ cùng cực của vợ con ông
tôi cứ trăn trở mãi với lời than chua chát
của một người bạn viết blog ngoài luồng
có lẽ lương tri đang trở thành một thứ xa xỉ
trong nước Cộng hòa Xã hội Chủ Nghĩa Việt Nam!