Hà Nội rét
ai bảo hồ Gươm toàn nước mắt
bao cuộc tình ai phụ ai mong
ai ném nhẫn xuống hồ rồi khóc
trót yêu nhau nên khổ đau lòng
ai bảo hạnh phúc là ảo tưởng
trong trái tim những kẻ thất tình
căn gác nhỏ đêm trăng lặng lẽ
ai buồn riêng ai khóc một mình
ai bảo sông Hồng nhiều u uẩn
vì bến sông là bến tiễn đưa
người đi không hẹn quay về nữa
tan nát lòng tan nát ước mơ
ai bảo tình yêu là tranh vẽ
bằng chất sơn giả dối lòng người
ai bảo tình yêu là sầu khúc
mà nốt nhạc nào cũng chia phôi
ai bảo mùa thu Hà Nội rét
vì mưa rơi ướt nỗi nhớ thầm
tình đã tàn phai như lá úa
sao còn mong đợi những hồi âm