hoàng hôn cuối đời
hôm ấy anh cười hỏi
sao có gì lạ không
bắt tay anh thật chặt
tôi thưa em vẫn thường
anh nói gặp lần trước
dường như cũng đám tang
tôi đáp vâng lần đó
mình viếng một bạn văn
anh nói giọng trầm mặc
làm tôi thấy bâng khuâng
bạn già cứ từng đứa
như lá rụng lìa cành
rồi cười buồn nhận xét
bước vào tuổi hoàng hôn
chúng ta có lẽ gặp
thường hơn ở nhà quàn
chia tay nhau anh nói
hy vọng lần tới mình
gặp ở không gian khác
sẽ chuyện trò vui hơn
hôm nay thắp nhang khấn
anh nằm trong áo quan
ngậm ngùi tôi nhớ lại
nhận xét cuối của anh