tin tặc lộ hình
bọn công an ném đá giấu tay
lúc bị lộ mặt dạn mày dày
nêu thành tích phá mạng vênh váo
tin tặc là chính chúng tao đây!
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
bọn công an ném đá giấu tay
lúc bị lộ mặt dạn mày dày
nêu thành tích phá mạng vênh váo
tin tặc là chính chúng tao đây!
(hình: K.C.)
trên núi cao đứng dễ khều mây
có một ông thầy
lần đầu chị lên chơi
ông bảo bỏ đá xuống cho rảnh tay
múc giùm ta gầu nước
chị cãi ủa con có cầm hòn đá nào đâu
bàn tay trơn đây nè sao thầy nói...
xong chạnh nhớ chị muốn ném đá gã lái xe ôm
đã đòi tiền chị giá gấp đôi
dù trời chỉ mới hơi chạng vạng
(City of Words, lithograph by Vito Acconci)
dân cư trong phố chữ
là những nhà thơ và nhà văn
cùng nhân vật của họ
họ mang bệnh tưởng tượng
những luyến ái anh nam chị nữ
yêu mất ngủ vì nhau
họ sống như chiêm bao
để hết tâm hồn vào sáng tạo
những ảo ảnh tình yêu
không ai cần danh vọng
tài sản duy nhất họ chia chung
chỉ là một vầng trăng
(hình: Tuổi Trẻ Online)
cầu treo bị lũ cuốn trôi
dựng lại tốn kém cần thời gian lâu
đu dây cáp bắc thay cầu
bố kèm con vượt sông sâu đến trường
* Sau khi đọc bài Đu mình trên dây thép để qua sông đến trường của Trần Thảo Nhi trên Tuổi Trẻ Online
phận người cùng khổ long đong
em sống như rác trên dòng nước đen
xã hội chủ nghĩa vươn lên
làm sao với tám mươi nghìn bán thân
* sau khi đọc Xóm Ba bèo của Nguyễn Huỳnh Thái trên talawas.
anh xiết chị hôn môi đắm đuối
chị hôn anh xong hỏi đói không
em đúng là tâm hồn ăn uống*
chị vén tóc mai má đỏ hồng
[*] mượn chữ một bạn văn
người tu hành ta không uống rượu
huynh không uống rượu không phải người
không là người ta là ai chứ?
đệ e là ông Phật mất thôi
bữa cơm vị khách nọ thắc mắc
ngài tu giúp nhân thế được gì
thiền sư nghe mỉm cười dí dỏm
giúp chẳng còn một thắc mắc chi
tiếng hát vọng lên trăng
trăng tròn đầy khuôn ngực
tiếng hát lan trong hồn
hồn nở vàng hoa cúc
Thi sĩ Hoàng Cầm [1922-2010]
ông nhìn ra khoảng trống mông lung
thấy Bên Kia Sông Đuống
chẳng cuộc đời như kịch đấy sao
ôi Kiều Loan điên vì người phản bội
bây giờ ai khóc Hận Nam Quan
trên blog Người buôn gió
một độc giả kể mình có mặt
trong lễ kỷ niệm hai mươi năm
ngày bức tường Bá Linh sụp đổ
dân chúng đi dự hội đông như kiến
rất khó mà len chân
trời mưa nặng hạt mà họ vẫn phấn khởi đứng xem
những tấm domino sắp cạnh nhau
tượng trưng các chế độ độc tài cộng sản
lần lượt theo nhau ngã đổ
người ấy cố ý nhìn xem có ai khóc
nhưng không thấy nước mắt một ai
chỉ toàn những nụ cười
những con chiên đau đớn bàng hoàng
không hiểu sao một số chủ chăn
dưới tượng Chúa đóng đinh thánh giá
ngồi chung bàn tiệc với sa tăng
mới trưa ôm ấp thì thào
tối ngồi quán nước lòng sao bẽ bàng
nói chuyện anh chẳng nhìn sang
anh nhìn con bé lộ hàng bên kia
đứa bé Trung Quốc đứng cười
ôm củ khoai nặng cả mười ký lô
nhìn hình ai nói khoai to
giống lời hứa đảng ấm no dân nghèo
người dân Việt Nam chiến đấu chống cộng sản
là để bảo vệ lý tưởng tự do dân chủ
ngày nào cộng sản còn độc tài toàn trị quê hương
còn bắt giam những nhà bất đồng chính kiến
thì hòa giải hòa hợp với họ không chỉ là hoang tưởng
mà còn là phản bội những chiến sĩ tự do đã hy sinh
phản bội những tù nhân lương tâm
và phản bội niềm tin vào chính nghĩa dân tộc
muốn đạt mục tiêu
phải biết cách dùng tình cảm
chẳng hạn như mẹ khuyên con
vì kinh tế gia đình mà bằng lòng lấy ngoại nhân
đâu có ngờ nó bị thằng chồng ác ôn phản bội
bán cho động điếm sau đó
trái pháo rớt trúng khu dân cư
họ chấm tọa độ nhầm hay cố ý
nhìn mấy xác chết và người bị thương
tâm hồn tôi như trúng pháo kích
Bertolt Brecht (1898-1956)
đúng là một bông hoa ngoại cỡ*
được cài trên ve áo chế độ
chiếc áo nào rồi cũng phải thay
và bông hoa có ngày phải gỡ
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP