chuyện một người tù
Ông Trương Văn Sương trước bàn thờ vợ (Nguồn ảnh: RFA)
là trung úy quân lực Việt Nam Cộng Hòa
bị bắt sau ngày 30 tháng 4 năm 1975
anh phải chịu 6 năm tù lao động cải tạo
ra tù anh vượt biên sang Thái
tham gia một tổ chức phục quốc
rồi tìm đường xâm nhập trở lại quê hương
nhưng không may vì nội gián
tổ chức phục quốc bị phá vỡ
ba lãnh tụ kháng chiến bị đem ra xử tử
còn anh lãnh án chung thân
với tội danh gián điệp
anh bị đày ải và hành nhục 27 năm ròng rã
qua khắp các trại tù từ nam ra bắc
Suối Máu, Qui Nhơn, Nam Hà...
ở trại tù nào anh cũng bị đối xử dã man khắc nghiệt
nhưng anh đã không bỏ xác
trong bóng tối u ám nhà giam
anh vẫn sống can trường
vẫn không ngừng tranh đấu trong tù
chống lại những điều kiện lao tù tồi tệ
đòi cải thiện chế độ sinh hoạt
bị gọi tên tù phản động cứng đầu
bị cùm đem đi biệt giam kỷ luật mỗi năm nhiều lượt
lần nào phải viết bài kiểm điểm
anh cũng không nhận tội
và còn phanh ngực thách thức
phản đối bản án vô lý bất công
phản đối chế độ lao tù tàn bạo
tố cáo tội ác chế độ độc tài cộng sản Việt Nam
đòi đa nguyên đa đảng
đòi tự do dân chủ
lẽ ra anh cũng đã được thả
nếu anh nhận tội và xin khoan hồng
nhưng anh đã nhất quyết không
trong tù anh sống thiếu thốn
không ai thăm nuôi vì vợ con nghèo đói
may nhờ anh hay bênh vực bạn tù
và sẵn sàng làm thay việc
nên được họ nhường cơm xẻ áo
lúc nào anh cũng được đồng cảnh khâm phục
và quý mến vì tính khí can trường
bọn quản giáo và ban giám thị tù thì khác
chúng nhìn anh như cái gai trước mắt
nhổ không xong
nhưng gang thép mấy anh cũng phải già
thân xác cũng phải suy yếu
sau 33 năm tù ngục
phải sống trong những điều kiện khắc nghiệt của nhà lao
anh mắc bệnh áp huyết cao
và bị chứng suy tim...
ngay cả đánh răng cũng có lúc khó khăn
cộng thêm các căn bệnh mãn tính
nhà nước cộng sản không muốn mang tiếng
để anh chết trong trại giam
nên ra lệnh tạm hoãn thi hành án
bắt con trai anh ký giấy bảo lãnh
rồi trả anh về
để người nhà chữa trị thuốc men
nếu khỏi thì đi tù trở lại
còn nếu chết thì...tha
anh đã sống 33 năm bầm dập khổ đau
tan nát một kiếp người
về đến căn nhà nghèo nàn xơ xác
đứng trước bàn thờ vợ
sao anh muốn bỏ qua quá khứ
lòng không oán hận kẻ thù
mà chỉ mong nhân dân đoàn kết
đấu tranh đòi chế độ cộng sản độc tài
tôn trọng nhân quyền
thực thi tự do dân chủ
một người tù chính trị như anh
là biểu tượng tiếng nói lương tâm
của những người đấu tranh bất khuất
họ chống những cái xấu và những cái ác
của đảng Cộng Sản Việt Nam
một đảng đang bằng mọi cách
duy trì quyền lực thống trị quê hương
dù có phải bán nước buôn dân