xem world cup
(hình: Reuters)
trong một nước có vinh dự tổ chức
giải túc cầu thế giới
hắn là một kẻ nghèo đói
không nhà cửa
sống lang thang đầu đường xó chợ
thì tiền đâu mua vé coi đá banh
may sao có một nhà thờ trong thành phố
giữa những hội hè náo nhiệt
còn nghĩ đến đám người vô gia cư
nên mở rộng cửa cho họ vào xem
trận tranh tài giữa Uruguay và Nam Phi
trên màn ảnh TV cực lớn
hắn giống như tất cả đám đông
hào hứng theo dõi trận đấu
gần như ai cũng la hét
cổ võ cầu thủ hội nhà
chê bai om sòm phe địch
hắn thán phục những màn giao banh đẹp
thót tim sau những cú đá xém làm bàn
chửi bới trọng tài thổi bậy
ôm mặt đau khổ khi banh lọt lưới mình
hắn cầu xin chúa cho hội nhà thắng trận
nhưng hội nhà hắn thua thảm hại
hắn tức đến bật khóc
sau trận đấu hắn ra đứng sắp hàng
chờ ăn bữa ăn từ thiện
lúc nghe mấy tay sành sõi đá banh
ồn ào bàn tán kết quả trận đấu
hắn xen vào vài câu
trong nỗi chán chường thất vọng
ăn xong hắn ra ngoài đường xòe tay
xin tiền những người qua lại
đa số chẳng ai buồn nhìn hắn
làm như hắn không hiện hữu
hắn cũng chẳng giận gì
vì hắn đã quen rồi sự khinh bạc
có ai đó trong đám trẻ đi ngang
ném cho hắn một que cờ Nam Phi
hắn nói cảm ơn... cảm ơn
và cầm que cờ giơ lên cao
vẫy vẫy...