số tù
(Người buôn gió)
thì đúng số tù còn gì nữa
nhà văn chỉ treo biểu ngữ
mà lãnh án sáu năm tù
còn một tay anh chị bắn người
vẫn có đệ tử lái ô tô
thế mới biết luật pháp cộng sản uốn éo
không uốn éo sao áp chế được người
đấu tranh cho nhân quyền và tự do dân chủ
sao có của hối lộ mà ăn
mà giữ được sự trung thành cán bộ
Người Buôn Gió cũng bị bắt giữ
vì tội bán áo thun xanh in khẩu hiệu yêu nước
để kiếm tiền lời nuôi vợ nuôi con
và vì anh viết blog giải trí
nhưng phiền là blog lại mang nội dung tích cực
yêu nước chống ngoại xâm
tại sao công an bắt anh?
anh nói công tố nhà nước gán tội danh
giống chủ tiệm video đặt tên băng
chỉ cần trình độ lớp ba là đủ
thấy nói năng gì...
là đặt tội tuyên truyền chống phá
thấy có hành động gì...
là đặt tội âm mưu lật đổ
đã ở tù là phải đi cung
có ngày mấy lượt
anh nói lạ ở chỗ dù không khai
hồ sơ tù cũng tràng giang đại hải
đủ các điều khoản gì gì...
công an làm việc hết chép lại ghi
loanh quanh cứ thế
cũng từng đó câu hỏi
khác mỗi người thụ lý
anh hỏi tại sao thế
họ đáp là nguyên tắc lấy cung
anh có một bạn tù cùng phòng
còn trẻ chưa vợ
bị bắt vì tội bán hóa đơn gì đó
anh ta mê cờ tướng
nhưng đánh thì hay thua
vì vẫn còn yếu nước
trong lúc anh chưa được vợ thăm
anh ta lại được đều đều tiếp tế
thế là anh dụ đánh cá
nếu thua cờ thì mất gói mì tôm
nhờ đó anh có cái ăn ngon qua bữa
thay cho cơm tù nhạt nhẽo
chỉ có cơm trắng với rau
trong lúc ngồi lấy cung anh khám phá
trên mặt bàn nhiều chỗ chi chít chữ
ghi những nỗi lòng tù đi trước
ai đó khai tình cảm riêng tư
ai đó nam nhắn nữ
là rất yêu và rất nhớ
ai đó viết khẩu hiệu
có người còn làm thơ
bài thơ dài anh không nhớ nổi
sao lại có thể làm thơ trong lúc lấy cung
anh đi cung đã mấy lần
lần nào ký biên bản cũng rình rập
mà chẳng đá được cây bút
giúp cho anh bạn cùng phòng
chiều nọ sau buổi đi cung
anh được giao cho một nữ cán bộ
người mảnh khảnh tóc thắt bím đưa về
lúc khóa cửa buồng
mặt chị quản giáo lạnh tanh
anh trêu gọi chị là mình
hỏi từ chối đi cung được không
chị lườm anh nghiêm khắc
nói chỉ có ốm với bác sĩ xác nhận
chị còn bắt anh gọi là cán bộ
không được mình mình
anh bảo gọi thế sợ kém xinh
lại bị chị ấy mắng ăn nói linh tinh
coi chừng kỷ luật!
hôm lễ Quốc Khánh
anh vẫn phải đi cung
họ hỏi anh về mấy cái áo thun xanh
những khâu đoạn in vớ vẩn
xong lại cho về
anh được ăn cỗ hai miếng thịt gà
với giá xào và canh bí
nhưng phải bị nghe đi nghe lại từ loa
bài tuyên ngôn độc lập của bác Hồ
anh xé giấy báo vấn thuốc lá vụn
nhặt nhụm từ phòng cung
tìm cách mồi lửa hút
rồi nhả khói tưng bừng
buổi chiều anh lại phải đi cung
ký vào giấy gia hạn tạm giữ
buổi tối anh nằm cô đơn
nghe đồng cảnh hỏi chuyện nhau
xử xong thì phải đi trại nào
anh bất giác mường tượng
những cảnh trại tù đèo heo hút gió
và ngậm ngùi nhớ một bản nhạc tù
anh nhìn vào lòng bàn tay
nhìn mãi đến khi mỏi mắt
rồi ngủ thiếp đi...
* Nhặt ý trong các bài Tản Mạn Đầu Năm của Người Buôn Gió.