cơm rau đầu tuyến
chặt đầu đuôi đánh vẩy
kho tiêu cá lù đù
một mình ăn nhớ bạn
thuở tạp dịch biên khu
hai đứa đi chôn xác
bọn sinh bắc tử nam
bẻ cây làm thánh giá
làm dấu tích mộ phần
bạn cầm xẻng đào hố
ngậm ngùi đời chiến binh
nói mình chôn người trước
sau người sẽ chôn mình
gác đêm ăn gạo sấy
bạn khui hộp thịt bò
cải tàu bay ngoài tuyến
vừa ăn vừa ước mơ
anh mơ về dạy học
để cho mạ anh vui
bạn mơ về quê giữ
căn nhà thờ họ thôi
thất lạc sau ngưng bắn
mảnh đạn chém sau lưng
biết bạn còn sống sót
về lại quê nhà không?
chiều nay ăn cơm cá
nhớ bạn bữa cơm rau
cơm ngon vì mơ ước
đời lính nơi tuyến đầu
* nhặt ý truyện bữa cơm có chút rau của Trung Hậu đăng trên QuyênBook