giọt nhớ
người đàn bà áo tím
đứng tránh mưa hiên ngoài
mặt hao hao giống chị
nét buồn tóc xõa vai
ngồi quán cà phê nhỏ
nghe nhạc Trịnh Công Sơn
anh nhớ người vợ cũ
thuở hai bàn tay trơn
anh đạp xích lô đạp
chị tất tả gánh rau
cùng kiếm ăn vất vả
nhưng vui buồn có nhau
mưa chiều rơi lất phất
khung kính nước nhạt nhòa
giọt mưa là giọt nhớ
ngấm hồn anh xót xa