bạn kể chuyện làm thơ
bạn tôi ở Mỹ nói
sau này ít hứng làm thơ
chẳng phải vì thiếu đề tài
mà tại mắc bệnh chán
chán chuyện đất nước
chán chuyện gia đình
chán chuyện văn chương thời đại
chán đọc chán viết
hắn chán nhất mình
già lại hay bệnh tật
tối hôm qua tắm xong
hắn ra bàn thờ tụng kinh
tượng Phật bao năm vẫn thế
ngồi yên chẳng nói gì
hắn dâng hương cúi lạy
quy y cùng tam bảo
chuông mõ tụng niệm ê a
hết hồi kinh Tịnh Độ
rồi trong lúc đun nước pha trà
hắn nhận ra tật hay khuyên con
làm người phải biết sống tử tế bao dung
trong khi chính hắn lại khắc nghiệt
với những tội lỗi của mình
hắn nghĩ cũng cần tự tha thứ
để sống nhẹ lòng
sau đó hắn lấy máy vi tính
gõ phím làm thơ
lần này các con chữ rủ nhau ra
hoan hỷ như đi lễ chùa vậy
đấy… có thế đấy
mà hắn làm được bài thơ
tôi vừa tính bàn thêm
thì hắn đã lảng sang chuyện khác
còn tôi… sau ngày về hưu
sống rảnh rang
mà chữ nghĩa vẫn lừ đừ