đêm xanh
hãy gối đầu lên chữ
sẽ ngon giấc cô nương
kẻ làm thơ chiêu dụ
một nhan sắc lạ thường
thơ làm rao bán mộng
bút ray rứt tâm tình
trăng và thơ dan díu
đêm sương lạnh dòng kinh
xưa thương môi thương mắt
cô nương đi bặt tăm
yêu mà không kịp ngỏ
ngậm sầu hai chục năm
đêm xanh mùa trăng cũ
gặp nhau chỉ tình cờ
đánh tiếng chuông tư lự
thơ sầu nhuộm ý thơ