nghe nguyễn thế an đàn
tay bấm phím tòe ngón
móng sắc như lưỡi dao
chém dây tơ lãng mạn
nhạc tuôn như máu trào
mắt nhìn sâu bất chấp
đêm xô đẩy âm thanh
đàn khóc thay người khóc
cho hạnh phúc mong manh
nốt nào chơi cũng đúng
sao đời mất thăng bằng
tàu khuya không kịp chuyến
ai chờ lạnh ga trăng
treo tim trên khuôn nhạc
bóp cổ đàn guitar
bật ra những sầu khúc
gửi lòng người phương xa