vườn sau
cuối đời hạnh ngộ cô nương
thênh thang mỗ đã toại đường công danh
sau vườn gió mát trăng thanh
môi đào hé nụ hỏi anh muốn gì
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
cuối đời hạnh ngộ cô nương
thênh thang mỗ đã toại đường công danh
sau vườn gió mát trăng thanh
môi đào hé nụ hỏi anh muốn gì
(ảnh: Thiên Chương)
có ai về qua sông Thị Vải
không kinh hoàng nhìn dải nước đen
nhớ xưa không thấy buồn len
dòng sông nước sạch chảy quanh hiền hòa
mắt chàng ướt át môi cười
khen chưa từng gặp ai người sắc hương
càng gần càng thích càng thương
nàng cười hỏi muốn lên giường phải không
cha mẹ đẻ ở sông
trôi dạt đại dương đâu đâu cũng
bơi về nguồn mà chết
mang thân phận lưu vong
sống lang thang bốn bể chân trời
ngóng quê xưa mòn mỏi
đau đáu mơ về nguồn
lúc cuối đời gửi thây đất mẹ
an ủi như cá hồi
nhưng sông quê tù hãm
muốn làm cá hồi cũng không được
chắc đành chết tha hương
đâu chỉ có bọn tham nhũng là đáng khinh
còn bọn khúm núm quỵ lụy ngoại bang
còn bọn tuyên truyền dối trá mị dân
còn bọn dùng bạo lực đàn áp nhân quyền tự do dân chủ
còn bọn ôm ấp giáo điều XHCN ngu xuẩn
còn bọn bất tài tham quyền cố vị
còn bọn tư bản Đỏ cướp nhà cướp đất dân oan
tất cả bọn chúng đều đáng đem ra phỉ nhổ
chị gập sách xong tắt đèn ngủ
nằm quay lưng nghe dạ héo sầu
tình nghĩa cả chục năm chăn gối
chồng nằm bên hồn ở đâu đâu
những Hai Lúa trầm mình phát sậy
nhổ cỏ năng cầy cấy ruộng đồng
cuối cùng bị nhà nước cướp đất
sống đói nghèo cam chịu bất công
ngày 15 tháng 8 năm 2016
là ngày Lễ Đức Mẹ Hồn Xác Lên Trời
cũng là ngày Lễ Bổn Mạng Giáo Phận Vinh
trên khắp các ngả đường trong giáo phận
túa ra những đoàn người theo nhau lũ lượt
đi bộ nhiều cây số từ sáu giáo hạt đổ về
nhà thờ Chính tòa Xã Đoài
để tham dự Lễ trọng
và để biểu tình chống Formosa gây ô nhiễm
lên tiếng bảo vệ môi trường
anh nhìn gương nghĩ còn phong độ
nói với chị trong lúc cạo râu
đêm nay vợ chồng mình đóng kịch
em là trăng anh sẽ rồng chầu
sóng nhỏ than thân tôi bé tí
so với anh chẳng thấm vào đâu
sóng lớn bảo mình cùng là nước
cớ chi anh tủi phận u sầu
tâm không yên chén trà cũng bão
lúc tâm yên biển động cũng yên
sư ông bảo lúc tâm phiền nhiễu
tập trung vào hơi thở nhẹ êm
mẹ thương chị mắt rưng rưng
nói nó đi mất còn mừng con ơi
mẹ giặt áo vắt đem phơi
chị vắt buồn mãi nên người héo hon
gặp lại người muốn dán diều đem thả
xong bứt dây để mặc kệ nó băng
trong sân chùa đang lui cui phơi thuốc
mặc áo nâu đầu cạo trọc làm tăng
* nhặt ý trong tản văn Diều băng cuối trời của Nguyễn Ngọc Tư trên blog Sầu Riêng.
Biếm họa BaBui
ngư dân như cá nằm trên thớt
tái mặt lạy van xin hoảng hốt
trước dao phay của gã láng giềng
xem biếm họa đớn đau nhục nước
tiếng đồn đương đại thi nhân
thị mầu yếm thắm khoe phần oản xôi
mõ than khổ quá đi thôi
chiếu dính cứt quạ ai ngồi chiếu đây
uống ngụm cà phê châm điếu thuốc
bạn hít một hơi thở khói dài
nói bứt cấu từ niêm luật cũ
thơ vẫn chỉ là trái bóng bay
nắng công trường nóng như đổ lửa
ngồi nghỉ trưa đám thợ trộn hồ
anh cai dí mắt vào cô
kéo rộng cổ áo quạt vô ngực mình
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP