chuyện con lừa tự đắc
xưa trong một ngôi chùa
ở lưng chừng triền núi
thị giả nuôi con lừa
để kéo cối xay lúa
nhiệm vụ chỉ có thế
nên lừa sống thảnh thơi
nhưng thấy đời vô vị
mơ xuống xã hội người
dịp may một hôm kia
sư trụ trì đến bảo
ta nhờ con giúp ta
thồ hàng xuống thôn nhé
lừa nghe mừng vô kể
thỏa lòng hằng ước mong
trên lưng thồ hàng nặng
nhưng lòng vui lâng lâng
thầy trò đến đầu thôn
sư xuống suối rửa mặt
lừa đứng rất ngạc nhiên
ai gặp mình cũng lạy
lừa đâm ra tự đắc
thiên hạ sùng bái ta
sau chuyến thồ hàng đó
lừa kiêu ngạo hẳn ra
nghĩ mình bậc cao sang
cối xay không chịu kéo
sư khuyên mãi chẳng nghe
đành thả lừa xuống núi
đến thôn mừng khấp khởi
lừa nghe tiếng phèng la
nghĩ đoàn người nghênh đón
bèn đứng thật uy nghi
tưởng người sẽ dập đầu
vái lạy như hôm trước
ai ngờ họ hung hăng
quát đuổi lừa tránh lối
lừa còn đang bối rối
đã bị gậy vào thân
thì ra đoàn đám cưới
nghĩ lừa muốn cản đường
lừa bị đánh dã man
lết thân tàn lên núi
sư săn sóc vết thương
hỏi vì sao nên nỗi
lừa nói người hiểm ác
hôm trước lạy tôn sùng
hôm nay đã trở mặt
còn đánh tới tấp đòn
sư thở dài vuốt lưng
nói con thật dại dột
kiện hàng mà con mang
là một pho tượng Phật
đại chúng có vái lạy
là lạy đấng thế tôn
lừa nghe ra vỡ lẽ
trút hơi thở cuối cùng
…
đọc câu chuyện ngụ ngôn
tôi ghi vào trong dạ
ai sống không biết mình
thân có ngày rước họa!