câu cá
mới đó giỏ cá muốn đầy
anh câu cười nói khi tay móc mồi
sông rộng sao cá không bơi
chui vô cái chỗ rạch ngòi làm chi
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
mới đó giỏ cá muốn đầy
anh câu cười nói khi tay móc mồi
sông rộng sao cá không bơi
chui vô cái chỗ rạch ngòi làm chi
ngày 24 tháng 9 năm 2012
tại tòa án thành phố Hồ Chí Minh
ba bloggers Câu lạc bộ Nhà báo Tự do
bị chế độ CSVN đem ra xử
tội “tuyên truyền chống phá nhà nước”
phiên tòa mang tiếng công khai
nhưng thân nhân họ không được hiện diện
bạn bè họ muốn tham dự phiên tòa thì bị chận bắt
người ta nói đây là một phiên tòa áp đặt
vì không có sự tranh luận giữa viện Kiểm sát với luật sư
bị cáo không được chất vấn nhân chứng
và bản án trả thù đã định sẵn
blogger Điếu Cày Nguyễn Văn Hải: 12 năm tù, 5 năm quản chế
blogger Tạ Phong Tần: 10 năm tù, 5 năm quản chế
blogger AnhBaSG Phan Thanh Hải: 4 năm tù, 3 năm quản chế
sau màn trình diễn lố bịch trên sân khấu pháp đình
có người hỏi tòa án là công cụ nhân dân hay của Đảng
hỏi tức là trả lời!
lão huynh xưa chửi đứa mặt dầy
hôm sau xin lỗi bảo mình say
nhà mỗ dư thơ nhưng thiếu gạo
ông không cho đổi thế thì vay
tay bấm phím tòe ngón
móng sắc như lưỡi dao
chém dây tơ lãng mạn
nhạc tuôn như máu trào
mất người như mất trái tim
buồn thương màu tím hoa sim tím buồn
mất người vẫn nhớ người luôn
còn màu sim tím còn thương mãi người
đảng bắt kiểm thảo đi thực tế
sống vất va vất vưởng cả đời
những ngòi bút nhân văn giai phẩm
lúc phục hồi ai cũng tả tơi
chị bảo trong vũng nước hố bom
chị thấy cả vòm trời xanh ngắt
rồi chị khóc bảo khi nhắm mắt
thấy thân người tan nát dưới bom
đêm thao thức bật mấy ý thơ
tật lười biếng không buồn chép lại
sáng moi óc không nhớ một câu
thấy chữ nghĩa trôi theo nước đái
nước ngoài chán về trong nước ở
làm sĩ phu giữa đám thất phu
gan ở chỗ đã gan dùng bút
chống thù ngay trên chính đất thù
chiều xuống nàng đạp xe ra bãi
tóc xõa ngang vai để gió vờn
khúc quẹo đường cong như cùi chỏ
ghềnh đá nàng ngồi khóc lẻ đơn
mỗ mang bản diện người thất chí
sống lang thang với triết lý tùy
viết bao năm không nên cơm cháo
nhìn đời buồn muốn biến mẹ đi
đêm mưa thị gõ cửa hàn sinh
giọng khẩn khoản xin vào tạm trú
lúc sau tự cởi áo trao tình
nói thiếp muốn đền duyên phu phụ
vầng trán nẻ tóc muối tiêu
mấy chục năm ngả bóng chiều xuống kinh
thương mấy cũng dở dang tình
hắn đành tiếp tục hành trình cô đơn
Trần Dần (1926-1997)
đảng tố cáo thẳng tay đàn áp
sức thơ sức đối kháng kiên cường
nhà thơ* cứa cổ mà không chết
tổ quốc còn vết sẹo văn chương
*Trần Dần
anh đi lúc trời chạng vạng sáng
chị nằm ứa nước mắt tủi thân
trót yêu người đàn ông có vợ
nên xót xa cả những lúc gần
đời người hãy quán tưởng
mong manh ngọn nến chao
trước gió tám hướng thổi
tắt bất cứ khi nào
nến tắt sớm hay muộn
sư bảo chuyện đã đành
nhưng biết sống với pháp
sẽ thắp ngọn tinh anh
hắn buồn thiếu bạn tâm tình
đêm trăng uống rượu một mình làm thơ
nhớ người nhan sắc năm xưa
biết hắn lăn lóc bụi bờ vẫn thương
diều ai căng phất phới bay
diều anh chao đảo mặc dây kéo trì
em ơi từ bỏ xứ đi
nhớ con diều cũ đôi khi ngậm ngùi
rửa mặt
ừ tay vốc nước trong
nhếch miệng cười riêng
với nắng hồng
lác đác chim bay
ngoài bãi vắng
bâng khuâng thơ đọc
giữa đồng không
lang thang
thân thế như mây nổi
phiêu dạt
đời coi tựa cỏ bồng
đâu cũng mang mang
tình đất nước
về phía trời quê
vẫn hoài trông
nàng nhan sắc diễm tuyệt
nét u hoài đông phương
trăng xưa trong mắt sáng
giọng hát buồn quê hương
thiếu nữ bị thương van xin cứu*
cõng không xong đành bỏ lại đường
lúc hồi cư trên quốc lộ máu
thấy gốc cây ngồi một bộ xương
* theo lời bạn Cường kể
bữa cơm tối chị dâu hắn kể
mới đọc trên blog pro&contra
của nhà văn Phạm Thị Hoài
chuyện những cánh bướm nổi loạn bên Nga
đã không chỉ biết chơi nhạc punk
mà còn biết chỉ trích
chính sách đàn áp tự do ngôn luận
của nhà nước chuyên chế Putin
mấy năm như mây vô sở trụ
dắt chó đi lang thang phố chợ
lúc đọc thơ mình lúc trầm tư
lúc chửi công an không biết sợ
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP