đành
mình hết yêu nhau rồi
nên tình đành dang dở
phải xa nhau thế thôi
chẳng tiếc gì nhau nữa
mười lăm năm chồng vợ
lúc hết nợ hết duyên
tình lỡ đời cũng lỡ
buồn mấy cũng đành quên
mỗi người một nỗi riêng
không còn nghe nhau nói
nhiều đêm thức trắng đêm
với đắng cay mệt mỏi
lòng anh lòng em rối
hết ý hợp tâm đầu
không chung chăn chung gối
hết nghĩa nặng tình sâu
tơ duyên gẫy nhịp cầu
sống không còn hạnh phúc
thôi thì đành xa nhau
thương con mình đứt ruột
xưa thề non hẹn nước
giờ thôi hết hẹn thề
bỏ nhau lòng đau xót
giòng đời hai nhánh chia