buổi sáng của nàng
buổi sáng ra vườn sau
lá vàng rơi thật đẹp
chút tình xưa len vào
trong trái tim chưa khép
chàng cũng về xum họp
trong ngày Lễ Tạ Ơn
rót một ly săn sóc
tình nghĩa mấy mươi năm
dịu dàng lúc chia tay
chàng vẫn hiền như thế
chẳng giận hờn gì nhau
buồn như cơn gió nhẹ
lạnh hơi sương buổi sáng
thấm qua tấm áo len
sợ chậu lan thiếu nắng
nàng mang để ngoài hiên
nàng định vào nhà xem
có ai gọi điện thoại
nhưng lại kéo ghế ngồi
thảnh thơi không mong đợi
tách cà phê đã nguội
hương vị vẫn thơm ngon
nàng chỉ mong buổi sáng
được bình yên tâm hồn
* nhặt ý trong truyện ngắn Buổi sáng của A.N.P.H. đăng trên QUYÊNBOOK