giông tố Bát Nhã
người bốn phương tu pháp Làng Mai
xuống tóc qui y Đức Như Lai
thiền tập cho mình tâm chánh niệm
bỏ sau lưng hệ lụy trần ai
tăng thân lập xóm Mây Đầu Núi
xóm Bếp Lửa Hồng Rừng Phương Bối
mặc áo nâu sống hiểu và thương
giữa tiếng chuông ngân trong gió thổi
sống với thiên nhiên tính hiền hòa
quán chiếu từng hơi thở vào ra
đạo hạnh tâm người như sen nở
lấy gốc từ bi sống vị tha
đường núi cheo leo đường núi dốc
ai bảo đường tu là không nhọc
nhọc ở chỗ leo dốc tâm linh
con dốc ấy mới là dễ trượt
mùa an cư tăng chúng hành thiền
bỗng ở đâu bọn xã hội đen
kéo đến phá chùa làm ô uế
trước mắt công an vẫn để yên
bảo nhau tất cả do nghiệp chướng
mọi quyền lực đều là ảo tưởng
trong hữu hạn của một kiếp người
quán chánh pháp từ bi vô lượng
nhưng kẻ ác dở thói hung tàn
đánh người niệm Bồ Tát Quan Âm
dân khắp nơi xôn xao bất mãn
những hành vi bạo động dã man
ngày hôm ấy mưa như trút nước
thiên nhiên cũng hình như đang khóc
cho những tu sinh trong thế cô
phải chịu bao đắng cay khổ nhục
bước đi quán niệm từng bước chân
hành trang còn vỏn vẹn niềm tin
niềm tin vào trái tim nhân bản
kẻ ác sẽ không còn ác tâm
trong mưa gió dắt nhau di tản
niệm nam mô cho qua pháp nạn
với kẻ ác lòng chỉ xót thương
trước bạo lực dựa vào đức nhẫn
luật trong tay những kẻ cầm dao
họ gây ra thảm cảnh u sầu
nhưng họ quên còn luật nhân quả
từ nguyên sơ ai thoát được đâu
đường núi co ro tăng ni trẻ
gió căm căm lạnh da áo xé
ai sẽ cho mình chỗ trú chân
chỉ biết lâm râm vài câu kệ
trời tạnh mưa quang đãng núi rừng
nhưng lòng kẻ ác vẫn bão giông
công an vẫn tiếp tục khủng bố
bao vây chùa cho chỗ tạm dung
lúc thân bị người gây oan khổ
tăng đoàn ngồi tập trung hơi thở
thở vào nhận tất cả đau thương
thở ra cho người tâm phật độ
chúng ta đều trầm luân sông mê
nhưng ai cũng có tâm bồ đề
bởi tham sân si nên vọng động
ai thức tỉnh ra biết nẻo về
tăng đoàn bảo nhau không bi lụy
tập cho mình thêm đức vô úy
lúc ánh đạo sáng cõi vô minh
sẽ an bình tất cả chúng sinh