đao phủ Phùng Quán
cầm dao phay đi quanh chiếu rượu
chỉ ai người ấy phải đọc thơ
nói thơ dở là đem xử trảm
các nhà thơ ngóng ngóng chờ chờ
nghe đọc xong phồng mang trợn mắt
hỏi mọi người có trảm được không
không không thơ hay ai cũng nói
tiếng cười vang vang khắp cả phòng
chiếu rượu ai cũng được tha chém
lại sướng đọc thơ mình oang oang
cái thời nghiện đọc thơ là thế
thoáng đã bao năm rồi xa xăm
nhà thơ không còn trên chiếu rượu
không còn lăm le con dao phay
hết nghe đọc thơ xong hỏi trảm
tha chém vì mấy tiếng hay hay
* nhặt ý bài Nghiện thơ của Nguyễn Quang Lập trên Quê Choa.