thời CS mới vào
chị nấu được một rổ khoai
mang ra ngồi bán ở ngoài hàng hiên
cả ngày chẳng kiếm được tiền
khoai trong rổ vẫn còn nguyên mang vào
vì như trong xóm nhà nào
cũng nấu khoai bán chạy đầu chạy đuôi*
đói cơm con khóc lả người
chị bóc khoai đút lệ rơi đầm đìa
* Nhặt ý sau khi đọc bài Khánh Ly & Lệ Thu và đêm nhạc thính phòng tưởng niệm “30-4” của Nguyễn Tường Tâm trên Đàn Chim Việt