31/12/09

giã từ Phước Huệ



đi tu mà phải bỏ chùa
trở về quê quán giữa mùa gió đông
tăng đoàn tu một pháp môn
chia tay ai cũng lệ buồn rưng rưng

lưu đày trên chính quê hương
cũng đành chấp nhận vô thường thế thôi
buồn nhưng không oán gì người
mong ngày tập hợp cùng nơi tu hành

cầm dùi ai đánh nhẹ chuông
lòng như muốn gửi từ âm theo cùng
tăng ni từ giã thiền đường
bao nhiêu ánh mắt như còn trông theo

núi rừng hoang dã tịch liêu
bóng chùa lẩn khuất trong chiều dần buông
thân như mây dạt bốn phương
trái tim đạo hạnh vẫn nương cửa từ

28/12/09

góc khuất

bóng ai như bác Hồ
trong góc khuất lịch sử Việt Nam
trần truồng ôm mặt khóc

truyện thiền: dự thính



lẩn quẩn chờ nghe tăng đàm đạo
một vị bảo hắn ra ngoài ngồi
nói phật đá còn không nỡ đuổi
sao các ngài lại hất hủi tôi

27/12/09

truyện thiền: hạnh phúc



xưa có người du khảo
thường đi vào trong rừng
tìm những loài dị thảo
bỗng gặp một con hùm

ông bèn chạy thục mạng
trượt chân ngã vực sâu
may có cành cây bám
nghĩ chẳng đến nỗi nào

ngờ đâu chuột đen trắng
ra gặm nhấm cành cây
thôi phen này chắc chết
rớt vực chẳng toàn thây

chợt thấy gần tay với
chùm dâu đỏ lá xanh
nghĩ trước sau cũng chết
hái dâu ăn ngon lành

lúc ăn dâu ông nghĩ
cuộc đời thực vô thường
thốt nhiên ông thấy ngộ
về chân lý tử sinh

cành cây là sự sống
chuột là đêm và ngày
chùm dâu là hạnh phúc
biết hưởng có mấy ai

25/12/09

câu chuyện một biên tập viên bỏ đảng



anh là một người hiền lành
một nhà văn có hai tác phẩm
mang nội dung minh họa
những cuộc đời vươn lên
trong nước nhà xã hội chủ nghĩa

24/12/09

ngu đấy

hứng đấy mua sách muốn đọc đấy
về nhà bỏ đấy xong quên đấy
sách không đọc vẫn là sách đấy
bao năm ngu vẫn còn ngu đấy

theo đóm

chị bảo việt kiều dự hội nghị
ngồi xe còi hụ tưởng là quan
anh gắp miếng rau cười nói nhẹ
xá chi quân theo đóm ăn tàn

22/12/09

tin tặc tấn công diễn đàn tư tưởng



chúng tấn công bauxite Việt Nam
diễn đàn của trí thức yêu nước
lúc nước nguy đem hết tâm can
đóng góp kiến văn cho dân tộc

21/12/09

thua trận



cầm quyển sách ly cà phê sữa
ra ban-công nghe gió mát lùa
cả nước lên cơn sốt bóng đá
nghiệm được gì lúc hội nhà thua

20/12/09

mâu thuẫn Lê Đạt



làm thơ chống độc tài đảng trị
sống đói nghèo vì họa Nhân Văn
nhưng coi bác Hồ là thần tượng
khi Bác chết thương tiếc để tang

* sau khi đọc Nhân Văn Giai Phẩm phần X : Lê Đạt của Thụy Khuê trên RFI.

môn chơi mới

văn nô cách một thước
những bloggers tham dự bắt đầu
cuộc thi nhổ nước bọt

19/12/09

túy lão

mỗ uống rượu vì muốn giải thoát
hồn lưu linh đang khát tự do
nói xong ngẩng mặt tu liên tục
lắc lắc rồi tu cạn hết vò

16/12/09

đao phủ Phùng Quán



cầm dao phay đi quanh chiếu rượu
chỉ ai người ấy phải đọc thơ
nói thơ dở là đem xử trảm
các nhà thơ ngóng ngóng chờ chờ

nghe đọc xong phồng mang trợn mắt
hỏi mọi người có trảm được không
không không thơ hay ai cũng nói
tiếng cười vang vang khắp cả phòng

chiếu rượu ai cũng được tha chém
lại sướng đọc thơ mình oang oang
cái thời nghiện đọc thơ là thế
thoáng đã bao năm rồi xa xăm

nhà thơ không còn trên chiếu rượu
không còn lăm le con dao phay
hết nghe đọc thơ xong hỏi trảm
tha chém vì mấy tiếng hay hay

* nhặt ý bài Nghiện thơ của Nguyễn Quang Lập trên Quê Choa.

15/12/09

câu chuyện kiểm duyệt sách



tác giả muốn in sách văn học
loại phải suy nghĩ lúc rỗi thì
dù lòng không muốn bị kiểm duyệt
nhưng được in thì cũng đành đi

14/12/09

chị Nương



phải bỏ quê ra Huế
để kiếm sống nuôi con
bán vé số không khá
bán báo chẳng khá hơn

13/12/09

rửa tay dính máu

sư bảo này các người đao phủ
các người nên tu dưỡng thiện căn
bàn tay các người đã dính máu
hãy rửa bằng nước mắt ăn năn

12/12/09

số phận hẩm hiu


Triết gia Trần Đức Thảo

phòng cháy um khói mà không biết
khu tập thể nằm ngủ nhầm buồng
đầu óc mơ màng chuyện triết học
sống nghèo trong cái cảnh neo đơn

10/12/09

anh K.

anh luôn sống là người tử tế
(vừa nói chị vừa cắt trái dưa)
gần chết mặt anh rất bình thản
nói nghĩ đời anh sống không thừa

9/12/09

táo rụng



nàng hát nhạc tình bên cửa sổ
với trái tim tha thiết ân cần
bên ngoài lắng nghe mấy trái táo
có đứa đê mê rụng xuống sân

8/12/09

sau khi mổ kiểm duyệt

bệnh nhân Sách bị cắt chút não
hắn vẫn bình thường có sao đâu
vẫn nói những gì hắn muốn nói
dù đôi khi hắn bỏ lửng câu

6/12/09

bóc ý

sách mà bị bóc ý văn
giống bánh chưng bị bóc nhân ấy mà
bác nào ăn tạm cho qua
nhạt mồm em nghĩ chẳng thà đổ đi

* sau khi đọc bài Quan điểm của tôi về việc xuất bản tác phẩm của Hoàng Ngọc Tuấn trên talawas.

nhục vinh



cái sướng của các nhà trí thức
ngoài no cơm ấm cật đã đành
còn sướng được chiêu đãi trọng vọng
vì học vấn địa vị công danh

nhưng tất cả chỉ là dây trói
người nào khôn thì tự cởi ra
còn nếu không chỉ sinh dục vọng
sống trầm luân trong cõi ta bà

huống chi lại ôm chân chế độ
vì muốn được khen tặng trao bằng
thái độ đó là vô liêm sỉ
có khác gì những bọn nô quan

hãy cứ nhìn vào gương mỗi sáng
hỏi mình có thực sự là mình
đôi khi cần tự tát vào mặt
mới nhận ra ý nghĩa nhục vinh

* sau khi đọc bài Giáo sư ở Tây và ở Ta của Tưởng Năng Tiến trên talawas.

5/12/09

làm sao quên



những tên đao phủ mang thẻ Đảng
chúng nghĩ người chết đã yên phần
chúng quên ngày nào còn cúng giỗ
Huế vẫn còn mối hận Mậu Thân

4/12/09

ở phở Đầu Bò

ông da trắng thân thiện
bàn cạnh nói tiếng Việt chào ông
xong húp phở ngon lành

xin tô tái nạm gân
nếu được cho xin chút hành trần
cô hầu bàn cười gật

cô bé này xinh thật
anh bạn so đũa mắt nhìn lưng
liếc xuống quần xệ mông

trưa ngồi quán tha hương
nhớ tiệm phở gần đại học cũ
và bà chủ góa chồng

3/12/09

D. kể

hắn nhìn em mắt thiết tha
nói ước gì tắm hai ta chung bồn
hắn không thuộc loại khoa ngôn
xem ra chưa mất cái hồn Việt Nam

2/12/09

phận giun


buồn tình chẳng biết đi đâu
mò ra lạch chỗ dân câu hay ngồi
họ móc giun đất làm mồi
thốt nhiên lão thấy đau ôi lưỡi mồm

Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com   © 2008

Back to TOP