cô đơn
phố cũ bước tôi đi
đường quanh co ngõ hẹp
những số nhà thân quen
những mặt người mỏi mệt
Hoàng Sa Trường Sa của Việt Nam!
Gaddafi (1942-2011)
Gaddafi bị bắt như chuột
trong một ống cống ở vòng đai thành phố Sirte
nơi hắn và đồng bọn tử thủ lần cuối cùng
Hội Đồng Quốc Gia Lâm Thời Lybia (NTC*)
muốn hắn sống để đối diện công lý
nhưng khi áp giải hắn
các chiến sĩ NTC hăng máu, căm thù và phẫn nộ
đã không thể tự kềm
họ xây mộ tử tế
lính xâm lược Bắc phương
chết trong cuộc chiến tranh biên giới
rồi đặt tên nghĩa trang liệt sỹ người Trung Quốc
còn nghĩa trang Quân đội Biên Hòa
họ miệt thị là nơi chôn những kẻ lầm đường
giựt đổ tượng Thương Tiếc
để hoang tàn cỏ dại mọc tràn lan
họ bất nhân với đồng bào mình
nhưng sợ hãi kẻ thù phương Bắc
mang tâm lý thần phục thiên triều
họ chỉ có thể là thái thú
tăng ni Tây Tạng tự thiêu
phản đối Trung Quốc làm điều ác nhân
các vị đem chính pháp thân
làm đuốc soi sáng lương tâm con người
* Sau khi đọc bài China Blames Dalai Lama for Wave of Suicides in Tibetan Regions trên International Business Times
Các nhà sư, nghe đây!
Yêu nước là yêu Trung Hoa
không phải là yêu Đà Lai Lạt Ma!
tên phản động cực kỳ nguy hiểm
tranh đấu cho Tây Tạng ly khai
Các nhà sư, ký vào đây!
bản cam kết chấp nhận quyền lãnh đạo của Đảng Cộng Sản
Không tuân thủ thì bị trục xuất khỏi chùa
ngoan cố chống đối mạnh thì bị nhốt tù
và bị đánh nhừ đòn đừng trách
họ chiếm quần đảo Hoàng Sa của ta năm 1974
năm 1988 họ chiếm thêm mấy đảo Trường Sa
họ lập cơ quan hành chánh trên các đảo chiếm đóng
xây sân bay, tổ chức du lịch, dựng giàn khoan dầu
cho tàu lớn trang bị súng ống
chặn bắt thuyền đánh cá, cướp đoạt tài sản
bức hại và đòi tiền chuộc ngư dân
hắn than đời hắn vốn buồn
bây giờ vợ chết buồn hơn bao giờ
nhiều khi chỉ muốn vào chùa
nhưng thấy thí chủ sợ tu không thành
gửi tấm hình chị nhặt trên Net*
phía bắc Ba Tây có loại dưa
mang hình dạng rất là đặc biệt
chị nói thiên nhiên thật khéo đùa
* hình nhặt từ blog Huỳnh Ngọc Chênh
Hình: Nguyễn Văn; Nguồn: vnexpress
mình đọc trên vnexpress
bài Học sinh phải bơi qua sông đến trường
lòng thấy không yên
nên làm bài thơ kể lại
với chút cảm nghĩ riêng mình
khoan thai nữ chủ mời trà
uống xong khách tự trăng hoa ước nguyền
kiếp sau nếu có cơ duyên
anh xin làm chiếc gối thiền của em
giặc Hán chiếm các đảo biển Đông
vào nước ta đội lốt công nhân
mang trọng trách bảo vệ tổ quốc
đâu mất rồi quân đội nhân dân?
Poet - Dominique Dufour
bạn tôi ở Việt Nam kể chuyện làm thơ
chẳng phải vì công an văn hóa
mà mấy con chữ nhường nhau
thực ra vì hắn chán
Bạn mình nói mới đọc tin
chính phủ Hà Nội được Mỹ tài trợ
một triệu dollar
để tìm kiếm hài cốt những người lính mất tích
trong cuộc chiến tranh Việt Nam
Mình cười hỏi - có gì đặc biệt?
chôn con chết đói giữa đồng
áo quần không có một manh trên người
hơn để kên kên rỉa mồi
mẹ khô nước mắt nghẹn lời xót xa
lúc hắn ngồi chơi nàng thấy vớ
ở bàn chân hắn lủng một lỗ
sau lấy nhau thỉnh thoảng nàng cười
lúc xếp vớ hắn vào ngăn tủ
thân ngồi tâm cũng nên ngồi
nếu tâm giao động hãy mời tâm yên
chánh niệm trong lúc tọa thiền
quán hơi thở sẽ tự nhiên tâm bình
bạch thầy tội lỗi của anh ấy
con tha thứ nhưng con không quên
bần tăng xin mừng cho thí chủ
còn trên vai nửa gánh ưu phiền
Steve Jobs (1955-2011)
hắn từng nhặt vỏ chai kiếm sống
đi bộ vào chùa xin cơm ăn
thầy tôi nói hắn thành công lớn
vì hắn luôn giữ cái sơ tâm
cứ tưởng xa nhau là sẽ quên
ai ngờ ray rứt nỗi buồn riêng
em ngủ với chồng em đâu biết
đêm một mình anh nhớ mùi em
thương em thân phận thúy kiều
giòng đời trôi giạt đã nhiều gian truân
lúc em ngượng ngập cởi quần
anh giờ mới hiểu trầm luân là gì
làm thơ như người vô tích sự
ai khen chê cũng chỉ cười khì
buổi sáng chạy theo xe đổ rác
nói còn mình sao chẳng hốt đi
* mượn ý Trần Nguyên Đán
ôm eo dìu nàng trên sàn nhảy
hắn buông lời ong bướm lả lơi
vẫn yểu điệu thản nhiên nàng nói
anh ơi em không mượn chồng người
chị mách xưa nay làng Vòng
cốm thơm dẻo ngọt ăn xong vẫn thèm
nhưng màu xanh cốm anh xem
là do hóa chất họ đem nhuộm vào
* Sau khi đọc bài Đau đớn cốm Vòng, tinh hoa quà Hà Nội bị nhiễm độc trên giaoduc.net.vn
đọc báo chị nói đáng phiền
nhà nước chỉ biết cậy quyền hiếp dân
biển ta chúng đặt giàn khoan
sao không đánh đuổi bọn ăn cướp dầu
mắt thấy người nhan sắc
bất giác xúc động tâm
người đẹp đã đi mất
tâm vẫn động không an
không phải vì nhan sắc
mà lòng thấy bồi hồi
chính vì tâm sư bảo
còn phân biệt đấy thôi
có phải cát đâu mà chịu lún
dưới gót giầy xâm lược Bắc Phương
lẽ nào ta cam tâm chịu nhục
để giặc Hán chiếm cứ biển Đông
em nói em sống không hạnh phúc
nhưng em chẳng buồn chẳng trách ai
có muốn giữ không ai giữ được
tâm hồn em thanh thoát như mây
Blogger template 'Fly Away' designed by Ourblogtemplates.com © 2008
Back to TOP