chiều Starbucks
cà phê anh gọi hai ly
ly này anh uống ly kia để dành
cho người mắt đẹp long lanh
không cùng anh uống nơi thành phố xa
ly cà phê sữa đậm đà
uống trong tĩnh lặng chiều qua bình thường
bước về phố tuyết ngập đường
gặp cô gái nghĩ đồng hương cười chào
buồn mình viễn xứ lao đao
mùa đông gió lạnh thấm vào trái tim
kéo cao cổ áo cười riêng
làm sao mua cái ngẫu nhiên gặp người
người không gặp được đành thôi
không gian lãng đãng mây trôi lững lờ
để cho mây dạt vào thơ
mấy trăm con chữ bơ phờ kéo mây