phôi pha
dẫn vào tim mấy con đường tuyết
hồn lạnh đìu hiu giữa đêm đông
lật dở album hình ảnh cũ
thấy mắt em nhuốm ánh lửa hồng
tuổi thanh xuân yêu mà không ngỏ
khi nói yêu em đã lấy chồng
giờ năm tháng muối tiêu mái tóc
vầng trán khô nứt nẻ nhánh sông
bao năm tình như tro tàn nguội
chợt như khơi kỷ niệm ấm nồng
se sắt nhớ em buồn tự hỏi
em với chồng có hạnh phúc không
thấp thoáng hiện trong ly rượu chát
nét mặt em khả ái bềnh bồng
rượu uống phôi pha đêm quạnh vắng
còn nỗi buồn sao cứ mênh mông